“Phó viện trưởng Vương, hôm nay ông đến sớm vậy? Ăn gì không ạ?” Kiều Giang Tâm cười, chào phó viện trưởng Vương đang bước vào.
Phó viện trưởng Vương chắp tay sau lưng, mắt nhìn chằm chằm Cố Vân Châu đang ngồi trong phòng khách: “Tôi sớm gì? Có người còn hận không thể mọc rễ ở tiệm của cô đấy.”
“Mới mấy giờ, tôi lên ký túc xá tìm mà đã không thấy người. Tối qua cậu không về đúng không?”, phó viện trưởng Vương đáp lời Kiều Giang Tâm xong, quay sang nói Cố Vân Châu với giọng bực bội.
Cố Vân Châu vừa ăn hoành thánh vừa nói: “Tôi còn trẻ, tinh lực dồi dào, đâu như ông, suốt ngày ngủ nhiều thế.”
Phó viện trưởng Vương đi về phía anh, không quên quay đầu nói với Kiều Giang Tâm: “Cho tôi một bát hoành thánh. Tiền bữa sáng tính hết cho thằng nhóc Cố, nhớ thu nó gấp đôi.”
Cố Vân Châu mặt không đổi sắc: “Ông đường đường là lãnh đạo, lại đi chiếm hời của cô gái nhỏ nhà người ta. Tôi với cô ấy còn lạ gì nhau? Ông làm thế khác gì ăn quỵt?”
Phó viện trưởng Vương cười lạnh: “Ồ, thành đôi rồi à?”
Cố Vân Châu bình thản đáp: “Chuyện sớm muộn thôi. Cô ấy nói không muốn gả đi, tôi suy nghĩ mấy ngày rồi, tôi tính để cô ấy cưới tôi. Như vậy cô ấy sẽ không cần phải về nhà tôi.”
“Phụt ~” “Khụ khụ khụ khụ ~” “Cậu nói gì? Cậu muốn ở rể?”, phó viện trưởng Vương kinh ngạc đến lạc cả giọng.
Cố Vân Châu lườm phó viện trưởng Vương: “Có gì mà ngạc nhiên? Dù sao ở nhà tôi cũng là dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004543/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.