"Giang Tâm? Giang Tâm đâu rồi?", Thái Tiểu Huệ hỏi Lưu Hân Nghiên đang đứng ở cửa.
Lưu Hân Nghiên nhướng mày: "Tìm làm gì?"
"Tôi có việc gấp cần tìm cô ấy, cả đồng chí Cố và đồng chí Bành nữa." (Thái Tiểu Huệ biết từ miệng Hồ Xương Lương rằng Cố Vân Châu là người của bộ đội bên Tế Châu.)
Bành Chí Hoa vốn dĩ phải về bộ đội từ chiều hôm kia, nhưng vì xảy ra chuyện Mã Lục đ.â.m người, mà anh lại là người thấy việc nghĩa ra tay, còn phải lên đồn công an. Thế là anh mượn cớ "hỗ trợ điều tra", gọi điện về đơn vị xin thêm được hai ngày nghỉ, tranh thủ cơ hội ở lại thêm với Lưu Hân Nghiên.
Lưu Hân Nghiên vừa nghe phải tìm một lúc cả mấy người, lập tức xù lông như gà chọi: "Cô có chuyện gì nói với tôi cũng vậy. Cái tiệm này tôi cũng có tiếng nói đấy."
Thái Tiểu Huệ không rảnh đôi co với cô nàng: "Cô đừng lằng nhằng nữa, tôi có việc quan trọng."
Nói xong, cô cũng chẳng thèm để ý Lưu Hân Nghiên, đi thẳng vào trong.
"Giang Tâm! Giang Tâm! Tôi có việc cần tìm mọi người!" Giọng cô đầy vẻ gấp gáp, sợ bên bà chị Tống kia chạy mất.
Kiều Giang Tâm từ bếp đi ra, trên người vẫn còn đeo tạp dề: "Sao thế?"
Thái Tiểu Huệ liếc nhìn khách trong phòng, do dự nói: "Chúng ta ra sân sau nói chuyện đi. Đồng chí Cố và đồng chí Bành cũng đi cùng."
Cố Vân Châu thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Thái Tiểu Huệ, cũng không hỏi nhiều, lập tức đứng dậy từ quầy thu ngân.
Lưu Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004493/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.