Kiều Kiến Quốc sụt sịt mũi: “Nếu tôi nói… tôi không biết, các người có tin không?”
Thấy đối phương lại định giơ chân, Kiều Kiến Quốc chắp hai tay lại, lòng bàn tay hướng về mặt mình, giơ lên làm lá chắn: “Ấy ấy, các người đừng thô lỗ thế. Tôi nói, tôi nói là được.”
“Mau nói!”, gã đàn ông hung hăng quát.
Kiều Kiến Quốc há miệng. Mẹ kiếp, hắn biết nói gì bây giờ? Hắn căn bản là không biết chuyện gì đang xảy ra, không biết tại sao mình lại đuổi theo, cũng không biết tại sao mình bị đánh.
Hắn không chỉ không quen ba người này, mà hắn với Thái Tiểu Huệ cũng đâu có thân.
Im lặng ba giây, thấy đối phương lại định động thủ, Kiều Kiến Quốc vội nói.
“Là bà ta!”, hắn chỉ tay vào bà chị Tống.
“Bà ta ngoại tình! Vừa nãy cùng một gã đàn ông lén lút trong ngõ, lôi lôi kéo kéo. Gã đàn ông lôi kéo bà ta, chính là bố của con mụ vừa chạy thoát kia. Tôi là quần chúng nhiệt tình bị con mụ kia kéo đến để bắt gian!
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tôi không biết gì hết, tôi với cô ta không thân, mới gặp vài lần. Hơn nữa tôi cũng không quen các người. Không liên quan đến tôi! Các người đừng đ.á.n.h tôi. Hu hu, tôi đã đủ xui xẻo rồi…”
Kiều Kiến Quốc mũi cay xè, giọng đã mang theo tiếng nấc.
Mặt bà chị Tống đỏ bừng: “Mày nói bậy! Mày mới ngoại tình!”
Kiều Kiến Quốc vội nói: “Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004492/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.