“A a a ~”
Quả Đào nào đã thấy cảnh tượng này bao giờ. Thấy Hồ Xương Lương ngã ngay cửa tiệm, cô bé sợ đến mức cứ lùi dần về sau, nép vào sau lưng Lưu A Hà.
Lưu Hân Nghiên vội vàng chạy tới xem vết thương của Hồ Xương Lương.
Cô đè chặt vết thương của anh ta, quay đầu hét lớn với Kiều Giang Tâm: “Giang Tâm! Nhanh! Mau lấy một cái khăn lông sạch ra đây!”
Phó viện trưởng Vương cũng vội vàng cúi xuống kiểm tra.
Sau đó, ông nhận lấy cái khăn lông Kiều Giang Tâm đưa, ấn thật chặt vào vết thương của Hồ Xương Lương.
Bên kia, gã hung thủ bị đạp bay ra còn chưa kịp bò dậy đã bị Bành Chí Hoa bẻ quặt tay ra sau, đè sấp xuống đất.
Mấy người dân nhiệt tình xung quanh cũng vội vàng xúm lại, giúp giữ chặt gã hung thủ.
Phó viện trưởng Vương nhìn cái khăn lông đã thấm đẫm máu, sắc mặt rất tệ. Ông quay sang Cố Vân Châu: “Thằng nhóc Cố, cậu chạy nhanh sang báo cho chủ nhiệm Hồ một tiếng. Thằng nhóc nhà họ Bành qua đây phụ khiêng người, đưa đến bệnh viện gấp! Nhanh lên, không cầm m.á.u ngay là xảy ra chuyện lớn đấy!”
Cố Vân Châu không nói hai lời, quay đầu chạy thẳng về phía văn phòng trên lầu hai của bệnh viện Y học cổ truyền đối diện.
Bành Chí Hoa bế thốc Hồ Xương Lương mặt mày trắng bệch lên, cũng chạy sang bên kia đường.
Lưu Hân Nghiên phụ giữ vết thương, chạy theo Bành Chí Hoa.
Phó viện trưởng Vương cũng vội vã đuổi theo sau.
Thái Tiểu Huệ vẫn còn ngồi bệt dưới đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004490/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.