Trần Văn Đức theo bản năng liếc nhìn đám đông dân làng đang vây xem, rồi lại nhìn mẹ mình đang nằm lăn lộn dưới đất, quần áo xộc xệch, khóc lóc đòi sống đòi c.h.ế.t. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói với Trì Tố Trân: "Anh bảo em xin lỗi!"
Giọng hắn gần như là gầm lên, vẻ mặt thậm chí còn có vài phần dữ tợn.
Trì Tố Trân kinh ngạc.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Văn Đức mà cô quen biết không phải như thế này. Anh ấy trước nay luôn là một người nho nhã, lịch sự, ôn hòa.
Chưa bao giờ mắng c.h.ử.i người, cũng không bao giờ la hét.
Trần Văn Đức không để ý đến vẻ mặt của Trì Tố Trân, ấn vai cô đẩy về phía trước.
"Mẹ, Tố Trân xin lỗi mẹ, nó biết sai rồi. Mẹ đừng quậy nữa, để người ta cười chê. Có nhiều chuyện nó không hiểu thì mẹ cứ từ từ dạy bảo!"
Xa Kim Mai khó khăn lắm mới đè đầu được Trì Tố Trân, sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Bà ta vừa khóc vừa kể lể, chỉ tay vào Trì Tố Trân: "Bắt cái thứ trời đ.á.n.h bất hiếu này quỳ xuống cho tao! Hu hu hu, cả cái Cao Thạch Thôn này, chúng bay đi mà hỏi xem, tao, Xa Kim Mai, có phải là bà mẹ chồng đầu tiên bị con dâu đ.á.n.h không? Tao nuôi mày lớn từng này, cho mày ăn học, cưới vợ cho mày, mày cưới về con vợ để nó hiếu thuận với tao như thế này à? Hu hu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004471/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.