Vu Hồng Hồng đắc ý liếc Lưu Hân Nghiên một cái, rồi nhặt tờ đơn xét nghiệm trên bàn lên.
"Bác sĩ Âu Dương, người nhà bệnh nhân bên kia, anh có muốn qua trao đổi một chút không?"
Âu Dương Nhược Phi cầm lấy chiếc áo blouse trắng treo trên móc, quay đầu định đi.
Lưu Hân Nghiên thấy anh lạnh lùng sắp bỏ đi, nước mắt cuối cùng cũng không kìm được mà rơi xuống.
Âu Dương Nhược Phi thở dài, thấp giọng nói: "Hân Nghiên, đây là bệnh viện, chuyện gì cũng có nặng có nhẹ, có gấp có không. Anh xuống dưới một lát, lát nữa anh đưa em ra ngoài ăn sủi cảo, được không?"
Anh vốn tính tình lạnh lùng, nói được như vậy đã được xem là dỗ dành Lưu Hân Nghiên rồi.
Âu Dương Nhược Phi không chờ Lưu Hân Nghiên đồng ý, liền đi theo Vu Hồng Hồng.
Giữa những ánh mắt chỉ trỏ của mọi người, Lưu Hân Nghiên chậm rãi ngồi xổm xuống nhặt hộp cơm, lượm lại từng chiếc sủi cảo không bị giẫm nát.
Nước mắt cô từng giọt, từng giọt rơi trên mu bàn tay.
Đây không phải là sủi cảo bình thường, đây là sủi cảo do chính tay Giang Tâm nặn từng cái một, là cô phụ giúp băm thịt, phụ giúp nhào bột, rồi ngồi xe suốt bốn tiếng đồng hồ từ huyện Ninh về, cẩn thận bưng trên tay mang về.
Là cô mặt dày chạy tới nhà ăn mượn bếp lò hấp chín, thèm đến nuốt nước miếng nhưng vẫn ôm vào lòng không nỡ ăn, chỉ muốn để dành cho anh nếm thử.
Lúc Âu Dương Nhược Phi quay lại, Lưu Hân Nghiên đã đi rồi.
Ting Ting Tang Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004465/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.