Trì Tố Trân vừa chạy đi, tiếng gào khóc giả lả của Xa Kim Mai lập tức tắc nghẹn trong cổ họng.
Trần Hữu Lượng là người hoàn hồn đầu tiên, vội vàng bảo Trần Văn Đức: “Còn ngây ra đó làm gì, không mau đuổi theo!”
Trần Văn Đức lúc này mới vội vàng chạy theo Trì Tố Trân.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Tố Trân, Tố Trân ~”
Trần Hữu Lượng ném đôi đũa xuống bàn một cái "Rầm": “Mới cưới có hai ngày đã khóc lóc chạy về nhà mẹ đẻ, mặt mũi nhà này còn biết để đi đâu!!!”
Xa Kim Mai càng được đà: “Lúc trước đã bảo rồi, con gái thành thị quý giá lắm, nhà mình hầu không nổi. Văn Đức cứ không chịu nghe lời người lớn, đ.â.m đầu vào cái bẫy người ta đào sẵn, tốn bao nhiêu tiền của, rước về một bà tổ sống.”
Trần Hữu Lượng cũng sầm mặt: “Trưởng bối trong nhà nói vài câu cũng không được, nói vài câu là khóc lóc đòi về nhà mẹ đẻ. Đây đâu phải con dâu, đây là thỉnh về một bà Bồ Tát!”
Xa Kim Mai càng thêm khó chịu: “Hu hu hu, số tôi khổ quá mà! Già cả rồi còn phải hầu hạ các người, vốn tưởng cưới con dâu về là được nghỉ ngơi, ai ngờ rước về một bà tổ, tôi còn phải quay sang hầu hạ cả con dâu. Tôi đúng là nợ nhà họ Trần các người từ kiếp trước...”
Ngoài cửa, Trần Văn Đức tóm lấy cánh tay Trì Tố Trân, giọng điệu không vui: “Tố Trân, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004452/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.