"Cô đừng từ chối. Cứ quyết định vậy đi. Cô với Hân Nghiên quan hệ tốt mà, coi như giúp con bé, được không?"
Bành Chí Hoa sợ Kiều Giang Tâm từ chối, nói xong liền quay đầu chạy mất.
"Này, này..." Kiều Giang Tâm giơ tay gọi với theo.
Lưu A Phương vác bụng bầu đi ra: "Giang Tâm à, cái cậu đồng chí đó tìm con có việc gì thế?"
Giọng bà có chút lo lắng. Qua năm là Giang Tâm 17 rồi, ở nông thôn cái tuổi này là có thể gả đi được rồi. Tự dưng có một người đàn ông lạ hoắc tìm đến tận nhà.
Đã vậy còn là người nơi khác đến. Con gái tuổi mới lớn, bà sợ con mình bị lừa.
Kiều Giang Tâm cười: "Mẹ, mẹ nghĩ đi đâu thế. Người ta tìm con hỏi chút chuyện thôi mà."
Lưu A Phương thở phào, lúng túng: "Ờ, ờ... thế... thế vào nhà đi, ngoài này nhiều muỗi."
Kiều Giang Tâm về nhà, nhìn xấp tiền trong tay. Năm tờ "Đại đoàn kết" (10 đồng),hai tờ 2 đồng, còn lại là tiền hào, tiền xu lẻ.
Nhìn là biết Bành Chí Hoa đã dốc hết sạch tiền trong túi đưa cho cô.
Cô cúi đầu suy nghĩ một lát, rồi đút tiền vào túi.
Chưa nói đến Lưu Hân Nghiên và Cố Vân Châu đều là người tốt, bỏ qua những thứ khác, chỉ riêng thân phận của họ, một đứa con gái thôn quê như cô kết giao được cũng không có gì xấu.
Hơn nữa, cô hoàn toàn thấu hiểu nỗi đau của Cố Vân Châu.
Nhận tiền thì làm việc. Kiếp trước lúc cô đi tư vấn tâm lý, người ta còn tính tiền theo giờ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004337/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.