Bốn điều kiện của Kiều Giang Tâm vừa liệt kê ra, Lôi Hồng Hoa lập tức nhảy dựng lên.
“Mày ăn nói vớ vẩn! Nói bậy! Nói bạ!!!”
Phun vào mặt Kiều Giang Tâm xong, Lôi Hồng Hoa quay sang ông Bí thư và Kiều Kim Thành: “Bác, hai bác đừng nghe con ranh con này nói bậy.
Đi khắp thiên hạ này xem có ai phân gia kiểu đó không? Nếu thế này thì còn phân cái gì nữa? Thế này khác gì đuổi chúng tôi ra khỏi nhà?
Không, còn ác hơn là đuổi chúng tôi ra khỏi nhà.
Không chỉ đuổi chúng tôi đi, còn bắt Kiến Quốc, Kiến Hoa mỗi năm phải nộp cho chúng nó 150 cân lương thực, 20 đồng tiền?”
Lôi Hồng Hoa càng nói càng tức, m.á.u như sôi lên não.
Bà ta tức đến nhảy cẫng lên, gào thét vào mặt anh em Kiều Hữu Phúc: “Lũ súc sinh vong ơn bội nghĩa! Người ta nói mẹ sinh không bằng mẹ dưỡng! Là bà đây nuôi chúng mày lớn, chúng mày nuôi gia đình là phải đạo! Giờ còn có mặt mũi bắt Kiến Quốc, Kiến Hoa nuôi ngược lại chúng mày à? Chúng mày có xứng không?”
Ông Bí thư dùng tẩu t.h.u.ố.c gõ bàn: “Bà Cửu Vượng, bà Cửu Vượng, bà bình tĩnh lại.
Có phân gia rồi thì vẫn là người thân, không cần làm ầm ĩ quá mức. Chuyện gì cũng có thể thương lượng. Làm trưởng bối cũng phải có bộ dạng của trưởng bối.
Không thể chỉ cho phép các người đưa điều kiện, mà người ta không được có ý kiến chứ?”
Lôi Hồng Hoa như phát điên, bà ta thừa hiểu, mấy người Kiều Cửu Vượng mời đến làm chứng, thực chất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004316/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.