“Cửu Vượng, ông nói cụ thể xem nào.”
Dù sao cũng đã mất mặt rồi, Kiều Cửu Vượng cũng không ngại nữa: “Hai gian nhà kho mà họ đang ở thì cho họ. Ruộng đất theo nhân khẩu của họ thì cho họ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lương thực, gia súc trong nhà bị họ bán rồi, số tiền đó họ phải đưa ra đây. Hai vợ chồng già chúng tôi cũng lớn tuổi, Lão Tứ thì chưa lập gia đình, số tiền này coi như là tiền dưỡng già cho chúng tôi.
Nhà cửa trong nhà, chia cho họ một ít. Sau này, hai anh em nó mỗi năm phải chu cấp cho vợ chồng già chúng tôi 150 cân lương thực, cộng thêm 20 đồng tiền phụng dưỡng. Chắc cứ thế đi.
À phải rồi, phân gia rồi vẫn là người thân, vụ xuân, vụ thu, phải về giúp một tay…”
Kiều Cửu Vượng vừa nói xong, cả căn nhà chìm vào im lặng, không ai lên tiếng, ngay cả Hoàng Chấn Phúc cũng ngậm miệng.
Trong mắt hai anh em Kiều Hữu Phúc hiện lên vẻ bi thương.
Đây là cha của họ.
Kiều Giang Tâm cười lạnh: “Ông nội, đây mà gọi là phân gia à? Ông nói thẳng là đuổi chúng con ra khỏi nhà, còn phải nộp tiền, không phải sao?”
Ông Bí thư và Kiều Kim Thành đều có ấn tượng tốt với anh em Kiều Hữu Phúc. Nhưng “con có khóc mẹ mới cho bú”. Họ dù muốn nói vài lời công đạo, cũng phải đợi Kiều Hữu Phúc và Kiều Có Tài lên tiếng.
Không thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004315/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.