Kiều Giang Tâm cao giọng: "Gia (Ông nội),mọi người đều nói có mẹ kế thì có cha dượng. Dù ba con và bác cả không phải bà nội sinh, thì ít nhất cũng là ông sinh ra mà? Nhìn khắp cả cái đội sản xuất này, bác cả con và ba con cũng là người làm giỏi có tiếng, tại sao lại sống khổ sở đến thế này?"
"Ngược lại, chú Ba, chú Tư, từ nhỏ đến lớn ăn mặc, đi học, cưới vợ, có khoản nào không phải là do bác cả con và ba con kiếm về?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Ông cũng đừng nói là ông kiếm. Bà nội không xuống đồng, một mình ông làm sao kiếm đủ cho hai ông bà ăn? Chú Ba, chú Tư với cô Út ngày thường đi học, nghỉ hè cũng hiếm khi ra đồng. Ông dám nói cái nhà này bao nhiêu năm nay không phải đều do bác cả con và ba con gồng gánh à!"
Lôi Hồng Hoa vốn đang ngồi giả vờ hiền từ, nghe Kiều Giang Tâm nói vậy, lập tức xù lông, nhảy dựng khỏi ghế: "Mày ngậm cái mồm ch.ó của mày lại! Là tao nuôi lớn hai chúng nó, chúng nó làm việc cho nhà mình không phải là đương nhiên à? Đúng là mặt dày. Hóa ra chú Ba, chú Tư, cô Út mày đều là do ba mày với bác cả mày nuôi lớn à? Mày nói ra không sợ người ta cười rụng răng à? Ông nội mày già từng này rồi còn phải phơi nắng ngoài đồng kìa. Tao đúng là nuôi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004267/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.