Sao khi dọn đồ xong San kéo vali đi theo địa chỉ mà Cố Ngôn để lại. Cô há hóc khi biết nhà anh ta ở trên núi và đặc biệt là không có xe buýt!!
"U là trời! Đúng là người giàu họ thường có lối đi riêng mà."
Cô vất vả leo đến lưng chừng núi thì thấy một cánh cổng màu vàng chói mắt. Cô vẻ mặt khó hiểu "chẳn lẽ nhà hắn ở lưng chừng núi luôn ha?"
Cách cửa lớn từ từ mở ra, cô sững sờ. Vậy mà bênh trong lại có đại lộ, cây cỏ, đài phun nước... nhìn như một thành phố trên núi vậy.
Rất xa! một toà nhà phong cách cổ Châu Âu màu vàng lộng lẫy sừng sững trên sườn núi, ngôi nhà toả ánh sáng rực rỡ dưới ánh hoàng hôn.
San gần như kiệt sức mới tới cửa chính của ngôi nhà .
Quản gia ra mở cửa cung kính làm động tác"Làm ơn." "mời cô chủ trẻ vào nhà."
Tuy quản gia đã che giấu rất kỹ, nhưng San vẫn nhận ra vẻ khinh thường trên ánh mắt anh.
Cô đi theo quản gia vào phòng khách. Trang trí bênh trong còn hơn cả sự tưởng tượng của cô với đèn chùm pha lê cao hơn 10m, các bức tường được ốp bằng đá cẩm thạch.
Trên cầu thang soắn ốc sang trọng, một quý bà chậm rãi bước xuống, bà ăn mặt thời trang và đeo một vòng ngọc trai to trên cổ.
Bà nhìn San với vẻ khinh thường. Cô mang đôi giày thể thao trắng, bận áo phông mua ngoài lề đường và kéo chiếc vali cũ nát.
"Quản gia, san loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-sai-lam/3076264/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.