Ông ta chỉ có thể nói, “Được được, vậy kết hôn đi, mẹ con nói rất đúng, con phải biết gánh vác trách nhiệm chứ.”
Cố Lâm Hàn vội nói, “Bố, như vậy quá qua loa đi.”
Vu Tịch vội gật đầu theo.
“Đúng vậy đúng vậy, chúng con còn nhỏ mà, hơn nữa, kết hôn là chuyện lớn như vậy, như thế nào có thể đơn giản như thế đâu…..”
Vẻ mặt Thư Nhã đầy ý cười.
Trên gương mặt, mang theo tia mỉm cười.
“Tiểu Tịch, cháu yên tâm, nhà họ cố chúng ta, nhất định sẽ đối xửa tốt với cháu, sẽ không thiếu cháu cái gì, hôn lễ, hôn ước, dánh phận sau khi kết hỏn, chúng ta đều sẽ cho cháu tốt nhất, nhất định sẽ không đơn giản! Hơn nữa, hai đứa cũng không cần nhọc lòng cái gì, chúng ta đều sẽ cho ngươi làm tốt, đến lúc đó, cháu chỉ cần xinh đẹp, làm cô dâu mới đến tham gia hôn lễ là được.”
<( ìi
Lời cô nói thật sự không phải ý tứ này mà.
Vu Tịch nghĩ, kết hôn không phải đơn giản như thế, không phải nói là vấn đề nghi
thức, là…Không phải hai người có con,
thì nhất định phải kết hôn với nhau, bây giờ lại không phải là cái thời đại kia.
Cố Lâm Hàn tự nhiên cũng sẽ không nghĩ như thế.
Cố Lâm Hàn nói, “Mẹ, đây rốt cuộc là chuyện của con, mấy người chẳng lẽ không hỏi xem ý kiến của con như thế nào sao?”
Thư Nhã hừ một cái, “Vậy lúc trước hai đứa có đứa bé này, có hỏi qua ý kiến của nó sao?”
Vu Tịch thế nhưng có loại cảm giác, không còn lời gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069822/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.