Vụ Tịch chẳng biết tại sao lại muốn đưa tay ra sở một cái… Cô lại nhớ tới đêm hôm đó, hai người sau khi say rượu liều mạng cởi hết quần áo của nhau, sau đó một chút ký ức nhớ lại nói cho cô biết, thân thể này sở thật sự rất là thoải mái….. Nghĩ lại cũng coi như là không thua thiệt, ở bên người đẫn ông đẹp như vậy, có thể nói rất viên mãn….. Cô tự gõ đầu của mình cái, người ta đang bị ốm, cô vẫn còn suy nghĩ những hình ảnh có muốn hay không thừa dịp ra tay, thật sự là kỳ quái. Cô tranh thủ vội vàng thu liễm lại tâm tình, trước tiên dùng khăn mặt lau người cho anh. Thế nhưng trên người anh hình như giống chứng thoát nước, không ngừng ở chảy mồ hôi. Vu Tịch mùi cũng không có nghĩ nhiều về mùi mồ hôi này, mà còn cảm thấy mang theo một cỗ rất khiêu gợi mũi vị đàn ông, làm cho người ta cảm thấy rằng trần đầy lực lượng. Vu Tịch cứ như vậy lau cho anh, cuối cùng cũng không chảy mồ hôi nữa. Cô sờ trán của anh dường như cũng không như vậy nóng. Người đàn ông này vừa mới vặn thật chặt vùng xung quanh giữa lỗng mày, xem ra thư giãn không ít, cô năm úp sấp ở chỗ này nhìn dáng vẻ ngủ của anh. Ngón tay từ từ vẽ lại từng nét mặt của anh, cô cười hì hĩ, cứ như vậy ngủ nhìn còn là thật đáng yêu. Chỉ tiếc tính tình có chút nóng nảy, Ánh mắt cũng kém chút, Nhiều chuyện chút, Không dễ hầu hạ chút.
Chẳng qua gần đây có thật sự phát hiện người này, cũng là thích ăn mềm không thích cứng. Vừa dỗ một cái, cũng rất nhanh có thể tốt. Đối với người giống như là anh thân phận địa vị có chút nóng nảy cũng là bình thường. Phải biết rằng người đàn ông này ở bên ngoài cũng là có chút danh tiếng. Nhưng mà là từ nhỏ cô đã biết anh nên cũng không có nhữ vậy quá lớn cảm giác. Nhìn như vậy tới….. Có lẽ con của anh sau này sẽ rất là hạnh phúc, anh lo cho gia đình che chở sinh hoạt nhất định sẽ không giống như mình cực khổ… Nhưng mà…….. Cô sững sờ nghĩ anh không thích cô mà thích người khác. Như vậy anh như thế nào sẽ thích con của cô và anh đây. Không thích, như thế nào sẽ đối với con tốt đây. Cô lắc đầu một cái, trong lòng lại không khỏi có chút giảm sút trỗi dậy…
Cô ở chỗ này không biết lúc nào như thế mà suy nghĩ miên man ngủ thiếp đi. Bởi vì cô có chút mệt mỏi nên cô mơ thấy cô sinh ra một đứa bé, cảm giác đau đớn khi sinh con cũng rất chân thực, vẻ mặt của con cũng chân thật, như vậy nếu mai kia lớn lên sẽ giống hệt Cổ Lâm Hàn. Đứa bé kìa, trông rất thật. Thế nhưng vừa mới cảm thán thời gian an lành, lại thấy có người đúng là trước mặt cô nói với cô:” đứa bè người không thể giữ được, đó là con của chúng ta, cô là thứ gì cũng không xứng làm mẹ của đứa bé. Phía sau, còn có đồng ý khuôn mặt tươi cười Cô ta nói:” cô vất và sinh đứa con này như vậy, nhưng mà sau này nó sẽ gọi tôi làm mẹ.” Vu Tịch sợ lùi lại. Mà bên này…… Cổ Lâm Hàn đã tỉnh, cúi đầu nhìn xuống liền thấy người phụ nữ này ghé vào bên giường của anh ngủ bừa bồn, vẫn còn không an phận nhữ vậy xích tới xích lui. Uống thuốc hạ sốt, chảy ra nhiều mồ hôi như vậy cũng liền hạ sốt rồi, anh bây giờ cảm thấy trên người mình buông lỏng rất nhiều, anh nhìn cổ rồi lại nhìn khăn mặt bên cạnh. Ánh mắt dùng lại một chút, anh đưa tay đem cô bế lên giường. Cũng được người phụ nữ này coi như gầy, hiện tại anh không tồn một chút sức lực nào đã đưa cổ, lên trái lại còn nhẹ nhàng. Cô mệt mỏi cả một buổi tối, cũng là rất buồn ngủ, lúc này động đậy nhưng cũng không tỉnh lại chẳng qua vừa lên tới lại trực tiếp đưa hai tay ôm anh ngủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]