Hứa Khả tức giận nhìn Cổ Lâm Hàn: “Lâm Hàn, anh nhìn xem cô ta vừa nói gì vậy chứ? Tình nghĩa từ nhỏ giữa em với anh sao có thể có người nghĩ sai lệch như vậy được chứ?” 
Vu Tịch hừ khẽ một cái: “Chị Hứa Khả, bọn tôi biết “tình nghĩa từ nhỏ” của hai người, nhưng người khác thì không biết đâu. Người ta chỉ biết nếu mà vụ bê bối bạo nhiều năm trước bị lật ra, chỉ sợ đối với hai người đều không tốt đi. Cho nên, chị vẫn nên nhanh chóng đi đi.” 
Hứa Khả sững sờ, ánh mắt lóe lên mấy lần: “Cô, hừ, chuyện đã bao nhiêu năm trước, cô đừng có nói nhảm ở đây.” 
Vu Tịch lại nói: “Tôi nói chính là chuyện nhiều năm trước, chị cùng với một tên quay phim tình cờ chụp ảnh chung, sau đó lập tức truyền ra bê bối. Không phải ngành giải trí đều như vậy sao? Lại bị lật ra, nói cái gì mà chị làm dụng tình dục, không phải đối với chị lúc này rất không tốt sao?” 
Cái gì? Cô ta đang muốn nói về chuyện này ư? 
Hứa Khả cho rằng cô đang nói đến sự tình năm đó Cổ Lâm Hàn tặng hoa cho cô ta thổ lộ tình cảm… 
Mặt Hứa Khả lúc xanh lúc trắng lúc đỏ. Cô ta nhìn Vu Tịch, nghiến răng nghiến lợi. 
Vu Tịch này, cô ta đang cố ý! 
Hứa Khả giật giật, một tay cầm túi lên, nói với Cố Lâm Hàn. “Lần sau gặp lại, anh nghỉ ngơi cho tốt.” 
Sau đó, cô ta sải bước ra ngoài. 
Thấy người bị chọc tức bỏ đi, trong lòng Vu Tịch hừ nhẹ. 
Cúi đầu xuống lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069778/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.