Chương trước
Chương sau
Khi cười, đôi môi mỏng khẽ mím lại, dường như trên khuôn mặt lạnh lùng có chút ấm áp khiến người ta như nhìn thấy ánh nắng mặt trời.
“Oa, cậu cười trông còn đẹp hơn.” Cô khoác cặp sách, tay chạm vào cánh tay cậu ta, nhướng mày nở nụ cười, “Cậu nói xem, ở trong trường cậu là hot boy phải không, mọi người đều biết cậu.”
Cậu ta nói: “Sao cậu lại nói như vậy?”
“Bởi vì tôi đến đây được ba ngày, nhìn thấy không ít người, chỉ có cậu là người đẹp trai nhát.”
“…” Thực sự là lần đầu tiên thấy người nói thẳng như vậy.
Vu Tịch nói: “Cậu học lớp nào?’
“Lớp F.”
“Ồ, năm cuối cấp?”
“Đúng.”
Vu Tịch nói: “Tôi học lớp A.”

Cậu ta nói: “Chắc thành tích học tập của cậu không tồi nhỉ?”
Vu Tịch xua tay, cười cà lơ phất phơ: “Không phải, tôi quỳ gối liếm đại ca nên mới bị kéo vào, thật ra tôi học rất kém.”
Thực ra cô cười trông rất đẹp, đôi mắt cô luôn sáng.
Không biết tại sao, nhìn cô nói chuyện, cậu ta lại cảm thấy rất thoải mái, không biết thế nào, cậu ta cảm thấy điều này thật sảng khoái.
Cô nhìn về phía cửa lớp, rồi nói: “Tôi sắp đến rồi, làn sau nói chuyện tiếp nhá.”
Cậu ta nghe xong gật đầu nói: “ừ, cậu tên Vu Tịch đúng không?”
“ừ, Vu trong Vu, Tịch trong triều tịch.” *Triều tịch: thủy triều
“ừ, tôi nhớ mặt cậu rồi, lần sau nói chuyện tiếp.”
Cậu ta vẫy tay với cô, rồi bước vào trong.
Cô nhìn theo bóng lưng của anh chàng đẹp trai, cảm thấy sáng sớm hôm nay có một khởi đầu thuận lợi cô vội vàng chạy về lớp.

Ngồi vào chỗ của mình, Vu Tịch ngẩng đầu lên, thấy phía trước là Khưu Y Nhụy đang nhìn, quay đầu lại gọi: “Hừ, con nhỏ lưu manh tới rồi, không biết trong nhà thế nào mà xếp cô vào lớp chúng tôi, con nhỏ lưu manh.”
Vu Tịch rất tự giác chưa bao giờ tiếp xúc với bạn nữ, lúc này lại bị cô ta trực tiếp quay đầu lại mắng, cô chế nhạo cười khẩy: “Sao tôi lạl là con nhỏ lưu manh?”
Cô ta kiêu ngạo đưa đầu lưỡi về phía bên này: “Chúng tôi đều biết, hôm qua đi được nửa đường thì đánh nhau bị gọi đến văn phòng hiệu trưởng. Phi, cứt chuột, trông
xinh xắn thì có tác dụng gì. vấn đề nữ sinh, hừ.”
Hóa ra sự việc này lại lan truyền nhanh chóng như vậy.
Vu Tịch nhìn cô ta, trông Khưu Y Nhụy rất đắc ý, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn cô đã khen.”
“Cái gì?” Khưu Y Nhụy cau mày kêu lên:
“Ai khen cô?”
“Không phải cô khen tôi đẹp sao?”
“Tôi …” Khưu Y Nhụy nhìn thấy giáo viên sắp đi vào, hung dữ nói: “Phẫu thuật thẩm mỹ chứ gì, ai mà chẳng biết, chắc chắn ở nước ngoài đã phẫu thuật thẩm mỹ, hừ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.