Vô Ưu tiếp tục uống trà với vẻ mặt đờ đẫn. “Không sao, bà quen thì sẽ tốt thôi.” Vô Ưu nói: “Bà còn chưa nhìn thấy chuyện khiến bà càng sợ hơn đâu.” Rất nhanh Vu Tịch đã đi tới trường. Một ngày hài lòng nhất bắt đầu bằng việc lén mua ít đồ ăn vặt ở cổng trường. Sau khi mua đồ xong, cô thấy rằng… Thật đáng buồn, cô đã đến muộn. Vu Tịch chưa kịp vào cửa đã thấy ở cửa có người đứng ghi lại tên và lớp, xem ra là muốn trừ điểm. Cô đảo mắt, quyết định nhảy tường từ phía sau vào trường… Sau khi đi vòng ra phía sau, cô trực tiếp vỗ tay, nhảy lên tường. Với cô kỹ năng này là chuyện nhỏ. Cô leo lên tường, nhanh chóng nhảy xuống, đáp xuống đất, sau đó cô mỉm cười vỗ nhẹ bụi trên tay, nhưng không ngờ, ngay khi cô quay đầu lại, cô đã bị bắt…
Một đầu đụng phải một đôi mắt đẹp, có con ngươi màu hổ phách, đang nhìn về phía cô, cau mày bối rối. Vậy mà là một anh chàng đẹp trai. Bạn nam gầy gò, gương mặt hiền lành, nhưng không cỏ vẻ nữ tính, ngược lại trên gương mặt có vài đường nét cứng rắn rất rõ, có thể thấy bây giờ cậu ta vẫn còn nhỏ, nếu lớn hơn một chút thì chắc chắn sẽ nam tính hơn. Đây là một chàng trai điển hình, trong trường có trai đẹp như vậy. Hơn nữa, có vẻ như còn là kiểu mà cô thích. Cô sững sờ, nói: “Xin lỗi… cậu hãy coi như chưa nhìn thấy tôi được không? Đây cũng là lần đầu tiên tôi trèo tường…” Bạn nam sững sờ, có vẻ hơi kinh ngạc:”Ồ…” Bạn nam đẹp trai, như thế nào đi nữa cũng khiến người khác cảm thấy cảnh đẹp ý vui. Cậu ta mặc một chiếc áo phông trắng có in hình đơn giản phía trên, phía dưới mặc quần đồng phục học sinh, xem ra là bạn học. Vu Tịch thò đâu lại gân: “Sao, bây giờ đã muộn, cậu cũng đến muộn?”
Nam thần nhìn cô: “ừ.” Cậu ta ăn nói hơi dửng dưng, cũng hơi cảnh giác, tuy nhiên, ai bảo cậu ta đẹp trai, Vu Tịch tha thứ cho sự hờ hững của cậu ta. Hai người đều đi từ đây về khu dạy học, nên đương nhiên bọn họ phải đi cùng một con đường. “Tôi tên Vu Tịch, cậu tên gì?” Cô hỏi. Cậu ta nghe xong rồi trả lời: “Tôi tên Hứa Thời Dịch.” “Ò, tên cũng khá hay.” Vu Tịch gật đầu nói. Cậu ta nhìn cô: “Cậu không biết tôi?” “Hả? Không biết.” Vu Tịch nhìn khuôn mặt tuấn tú của cậu ta, nghĩ cũng có thể là hot boy học đường, có lẽ người học cùng trường sẽ biết cậu ta, không khỏi hỏi như vậy cũng không có gì ngạc nhiên. Cô nói: “Tôi mới từ nước ngoài về, chuyển trường tới đây. Mới đi học được ba ngày, tôi không quen ai hết, nhưng không phải hôm nay đã quen biết cậu rồi sao?” Cậu ta biết điều đó, nhìn cô, nở nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]