Vu Tịch lè lưỡi: “Là cậu ta thiếu đòn, không liên quan đến tôi…”
Cô…” Vị phụ huynh này nghe thấy
vậy, vừa đau khổ vừa tức giận.
Chưa kể, sau lưng cô còn có vài phụ huynh khác, lúc này họ mới bắt đầu ríu rít với nhau.
“Nhìn đi, nhìn đi, sao lại có đứa nhỏ hư hỏng như vậy, người không có đạo đức, không có lương tâm, không hối hận, nhất định phải đuổi học, đuổi học.”
Cố Lâm Hàn phớt lờ tiếng ồn ào của họ, bây giờ anh mới hỏi: “Tại sao cô ấy lại đánh người?”
Vu Tịch có chuyện muôn nói.
Cô ở phía sau đứng dậy, hét lên, “Đúng thế, còn không phải là cậu ta tự tìm đánh.”
Cố Lâm Hàn quay lại nói: “Cô im đi.” “Anh…”
Các bậc phụ huynh đứng phía trước càng tức giận.
“Ha, con của chúng tôi ngày thường ngoan ngoãn nhất, còn không phải cô ta, cô ta không có việc gì đi dụ dỗ bạn học nam, con của chúng tôi tuổi còn nhỏ hoạt bát, đang ở cái tuổi phản nghịch, nhất thời nóng nảy nói vài câu
với cô ta, cô ta liền đánh người, còn đá, đá chỗ… của con trai nhà chúng tôi… hu hu…”
Người phụ nữ kia vừa nói vừa bắt đầu khóc lóc.
Một mặt, hiệu trưởng nhìn anh luôn cảm thấy vị “phụ huynh” trẻ tuổi này có chút quen mắt, không biết vì sao, nhưng khí chất cao quý ẩn chứa trong người đã khiến ông ta sự không dám nói những lời khó nghe.
Hiệu trưởng nói: “Anh này, hai người đã cãi nhau, bạn học Vu Tịch này không cẩn thận đá… vào hạ bộ của bạn kia.”
Tất nhiên cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069721/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.