CỐ Lâm Hàn chớp mắt, nhất thời cũng quên tránh ánh mắt.
Anh còn mang theo một hộp thuốc, lại nhìn thấy cô bảo vệ thân thể của mình, suy nghĩ xong liền nhảy lên giường, mở chăn ra che kín bản thân.
Anh mím môi nói: “Được ròi, cô trốn cái gì, đã nói rồi cái gì nên thấy cũng thấy cả rồi, hơn nữa, ai bảo cô cởi quần áo lung tung.”
“Đây là phòng tôi! Tại sao tôi không thể cởi quần áo trong phòng! Ai bảo
anh vào mà không gõ cửa.
“Đây là nhà của tôi, ở nhà của mình thì cần gì phải gõ cửa.”
“Tôi cái gì mà tôi, cô là người cởi quần áo, bị nhìn thấy cũng không có cách nào khác.”
“Anh phải hiểu rõ, đừng nói là tôi cởi áo, cho dù tôi cứ trần truồng đứng đây, nếu không được sự đồng ý của tôi, anh còn tới sờ soạng tôi, đó là hiếp d**, hiểu không?”
cố Lâm Hàn nói: “Yên tâm, nếu cô trần truồng, tôi nhất định sẽ né ra xa, đói khát như vậy, tôi còn sợ mình bị hiếp d** ấy.”
Vu Tịch hung hăng trừng mắt nhìn anh, nếu không phải vì bây giờ hoàn cảnh xấu không mặc quần áo, cô nhất định sẽ khiến anh không được thoải mái.
Cô đắp chăn nhìn anh: “Vậy anh còn không mau đi ra ở đây làm gì.”
“Cô làm như tôi muốn cưỡng bức cô không bằng, tôi tới xoa thuốc cho cô.”
Vu Tịch tức giận nói: “Tôi không cần xoa thuốc!”
Sao Cố Lâm Hàn có thể bao dung cô nữa?
“Không xoa cũng phải xoa, cô đừng gây chuyện nữa.”
Anh trực tiếp nhảy lên giường.
“A anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069712/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.