Cái nệm… Vứt đi. Người rửa xe lắc đầu, người phụ nữ này lợi hại thật, sao lại nhẫn tâm nôn ra xe. Vu Tịch đỡ eo ở bên kia, nhìn biểu hiện ninja rùa của cố Nam Thương, nôn lên chiếc xe này cô cũng đau lòng mà. “Chuyện đó, xin lỗi, tôi thực sự không nhịn nổi nữa… ai bảo anh khăng khăng đưa tôi đi theo, tôi thấy ở kia một đêm cũng không tồi.” Cố Lâm Hàn đã bị chọc tức đến mức nói không nên lời, lúc này đang nhìn về phía trước, không thèm nhìn cô. “Đường đường là cô chủ nhà họ Vu lại ở cái nơi đó, còn quen biết với tôi, tôi không muốn để người khác nghe thấy lại hạ giá, nhất là bây giờ trong bụng cô còn có…” Mặt Vu Tịch lập tức đen lại, “Được rồi, anh đừng nói nữa!” Vốn Vu Tịch sống ở một nơi như vậy, đã khiến anh kinh ngạc. Theo lý mà nói, nhà họ Vu làm sao có thể để cô nghèo kiết xác như thế. Mặc dù nhà họ Vu vẫn luôn thiên vị em gái cô, nhưng anh cũng đã nghe bọn Cố Tân Tân nói qua. Anh không thèm nói thêm, chỉ ậm ừ, “Cô cứ coi như một đêm vợ chồng trăm đêm ân nghĩa đi.” Ngay lúc Vu Tịch bị anh nói như thế muốn chửi người thì điện thoại cố Lâm Hàn vang lên.
Anh nhìn tên người gọi trên điện thoại, cau mày. Vu Tịch liếc nhìn thấy một cái tên, chính là cái tên kia, Hứa Khả. Bọn họ vẫn qua lại… Nhưng cũng phải thôi, bây giờ cô ta chuẩn bị là chị dâu họ anh mà. Ngày ngày nhìn người phụ nữ mà mình thích thể hiện tình cảm với anh họ mình trước mặt mình, không biết trong lòng anh khó chịu như nào. Bây giờ tâm lý anh méo mó, có phải là vì lý do này không? Trong lúc Vu Tịch đang suy nghĩ lung tung, thì Cố Lâm Hàn ở bên kia đã bắt đầu nói chuyện điện thoại. “Có chuyện gì vậy? ừ, được rồi, tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ qua ngay.” Vu Tịch ngẩng đầu, “Gì, anh đi qua? Vậy tôi có thể đi?” Cố Lâm Hàn bỏ điện thoại xuống, nhìn người phụ nữ lúc nào cũng muốn chạy. “Đi cái gì mà đi, xe của anh họ tôi và Hứa Khả bị chết máy, tôi qua đón bọn họ, cô đi cái gì?” Nói xong, anh lại túm Vu Tịch. “Này, anh có thể đi làm việc của anh không cần quan tâm tới tôi…”
Vu Tịch như con gà con bị anh túm lôi ra ngoài. Bởi vì bị cô nôn ra xe, nên anh tạm thời lái một chiếc Land Rover trong gara đến đón người. Vu Tịch lên xe, từ bên cạnh nhìn khuôn mặt rất binh tĩnh của cố Lâm Hàn, cô vẫn còn đang suy nghĩ về một chuyện, người đàn ông này nhìn Hứa Khả và anh họ của mình ở bên nhau, thực sự không có cảm xúc gì sao? Năm đó, anh theo đuổi Hứa Khả, rất nhiều người biết chuyện đó, trong buổi hoà nhạc của Hứa Khả, 999 bông hồng được đưa thẳng lên sân khấu, các bạn phía dưới la ó rất lâu… Cuối cùng, Hứa Khả cũng rất cảm động, sau đó từ chối anh… Bởi vì khi đó Vu Tịch chướng mắt anh, đương nhiên sẽ không tìm hiểu sâu về mối quan hệ đó, chỉ vì điều này, mà cô cười nhạo anh rất lâu. Nhưng cô không thích nỗi Hứa Khả. Mặc dù là một người tình nỗi tiếng trong mắt mọi người, nhưng cô cảm thấy cô ta quá giả tạo, khiến cô cảm thấy không thể chơi chung được. Thậm chí nếu thỉnh thoảng gặp nhau vì một vài người bạn, cũng chỉ trò chuyện mấy câu, tuyệt đối không thể chơi thân. Sao Cố Lâm Hàn không nhận ra ánh mắt không thẳng thắn của cô chứ. Anh quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt cô. “Cô đang nhìn cái gì? “A, không có gì, không có gì đâu…” Vu Tịch vội vàng quay đầu lại, nhìn lên phía trước, thấy người đang chờ ở ven đường, không phải là Hứa Khả và anh họ của anh thì là ai? Xe dừng lại bên đường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]