Trương Mẫn Nghi ngại ngùng nói: "Như vậy có tiện không?"
"Có gì mà không tiện, vài hôm nữa thôi em sẽ là Hạ phu nhân. Bây giờ đến đây tập làm quen với môi trường mới từ từ đi."
Sáng hôm sau Hạ Yên bắt gặp Trương Mẫn Nghi đi từ phòng anh trai mình ra liền trêu ghẹo: "Chậc, sao chị lại để Tiểu Thời Thời lừa dễ dàng vậy?"
Hạ Thời bước ra sau nghe vậy liền đen mặt, anh lừa cô ấy khi nào chứ. Trương Mẫn Nghi đỏ bừng mặt cúi đầu không biết trả lời ra sao.
Cùng lúc đó Lục Khởi Phong trong phòng bước ra liền thêm dầu vào lửa: "Hạ Thời đêm qua ngủ ngon lắm hửm?"
" Cậu im miệng." Hạ Thời thật muốn dùng keo dán chặt miệng thối của Lục Khởi Phong lại.
"Mấy đứa sáng sớm ầm ỉ chuyện gì đấy." Ông Hạ bước đến nhìn ba người đang vây quanh Trương Mẫn Nghi, còn cô thì cúi đầu không dám nói gì.
Hạ Yên bước lại khoác tay ông Hạ cười nói: "Ba, con thấy ba sẽ sớm được bế cháu nội thôi."
"Haha, ba đang mong chờ lắm đấy."
Tiếng cười của ông Hạ càng làm cho Trương Mẫn Nghi ngại ngùng hơn. Đêm qua bọn họ vẫn chưa làm gì, chỉ đơn thuần là ngủ cùng nhau trên chiếc giường thôi. Sao mọi người nói một hồi thành ra có chuyện rồi chứ?
Cả nhà ăn sáng xong đều đi làm cả, chỉ còn mỗi Hạ Yên ở nhà. Cô nằm dài trên sofa xem tạp chí, chuyển hết kênh này đến kênh khác trên TV mà chẵng có gì xem. Đúng lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-doi-ba-xa-dung-bo-anh/2777411/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.