Hòn đảo mà hai người đến là đảo tư nhân vì thế trên đảo không có một bóng người. Lục Khởi Phong đưa cô đến biệt thự ba mặt giáp biển, phía sau là núi cao. Hai người bước vào trong nhà, mọi thứ bên trong điều rất tuyệt, nhìn sơ qua đầy đủ mọi tiện nghi. Mùi nước sơn mới còn thoang thoảng trong không khí, anh nắm tay cô dắt lên tầng rồi vào phòng ngủ chính.
Hạ Yên vào phòng liền chạy ra ban công, khung cảnh bên ngoài làm lòng cô xao xuyến, biển xanh, cát trắng nắng vàng.
Lục Khởi Phong ôm lấy cô từ phía sau, càm tựa vào vai Hạ Yên, trầm giọng hỏi: "Thích không?"
Hạ Yên xoay người lại choàng tay lên cổ anh, hôn xuống má: "Em rất thích. Cảm ơn anh."
Khung cảnh bên ngoài rất đẹp nhưng nó chỉ làm nền góp phần tôn lên vẻ đẹp của người phụ nữ đứng ngay trước mặt anh. Gương mặt xinh đẹp của cô mỗi khi cười đều làm người khác nhớ mãi không thôi, đáy lòng anh chấn động mạnh mẽ. Ngay giây phút này trong lòng anh chợt nảy ra một ý nghĩ sẽ nhốt cô cả đời trên đảo này để những người đàn ông tơ tưởng vợ anh đều phải từ bỏ ý định. Hạ Yên chỉ thuộc về mình anh, chỉ có anh được phép nhìn thấy cô.
Nhưng, anh chỉ dám nghĩ chứ không dám làm. Gia thế Hạ gia không phải bình thường, nếu anh dám làm vậy thật thì cả gia tộc nhà họ Hạ cùng với ông nội anh sẽ lật tung cả nước lên mất, khi đó ngay cả tính mạng anh cũng gặp nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-doi-ba-xa-dung-bo-anh/2777407/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.