🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đúng là khi mất đi người ta mới biết trân trọng. Quân Vũ châm điếu thuốc rồi hút hắn liên tục thở dài.



" Khi bị người khác đối xử tệ thì con người mới nhận ra người mình từng tệ bạc lại là người tốt với mình nhất."



Trong suốt năm năm không liên lạc hắn luôn cảm thấy tội lỗi với Sơn Hạ nhưng cũng có nhiều phần là thương hại cô chứ không phải là đồng cảm. Thiên Kim thấy bố hút thuốc tiến lại gần và nói.



" Ba ơi mẹ ruột của con ở gần trường ạ?"



Quân Vũ vội dập điếu thuốc đưa tay lên xoa đầu của Thiên Kim rồi trả lời.



" Đúng rồi con có muốn gặp không?"



Thiên Kim vội gật đầu, hắn bây giờ rất là yêu thương và trân trọng con nhóc này. Trước khi bị bắt cóc Quân Vũ đã gần như suy sụp hắn cứ ngồi trong phòng vò đầu bứt tóc, hết bao thuốc này đến bao khác, vỏ chai rượu được quăng khắp nơi. Cũng chính là Thiên Kim không ngại mà bước vào bắt chuyện với hắn và cũng nhờ sự động viên to lớn này mà hắn không muốn chịu thua dưới tay của Quý Mẫn.



Một hôm khi đưa con trai tới trường Sơn Hạ đang đứng chào tạm biệt con thì Quân Vũ ở kế bên lên tiếng.



" Đã lâu không gặp."



Sơn Hạ quay qua để xác nhận lại giọng nói đó, làm sao cô quên được? Sơn Hạ bất ngờ nhìn hắn nhưng hắn lại trông rất bình thản. Sơn Hạ cũng quay sang nói.



" Đã lâu không gặp."



Quân Vũ tháo chiếc kính râm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-nguc-tu/2716479/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.