Sơn Hạ gạt đi nước mắt muốn làm kiểm tra xem thận của cô có hợp với hắn hay không, trợ lý đi theo cô cũng cảm thấy vui mừng mong rằng kỳ tích sẽ xuất hiện. Sơn Hạ làm các bước kiểm tra sau đó đi chùa để cầu nguyện cho Quân Vũ. Ngày hôm sau kết quả thật bất ngờ là thận cô thích hợp có thể cấy ghép, cả Sơn Hạ và trợ lý điều rất vui vẻ hai người nhảy cẩn lên vì vui sướng. Trợ lý gấp gáp chạy đến giường bệnh của Quân Vũ mà thông báo với hắn.
" Có rồi, có thận để ghép rồi, anh sắp gặp lại người yêu và các con rồi."
Quân Vũ nghe xong thì làm rớt ly rượu trên tay xuống, đây có lẽ là ngày hắn vui nhất trên đời, đôi mắt hắn khẽ đỏ lên, hắn khóc vì quá hạnh phúc.
Cuối cùng cuộc phổ thuật cũng diển ra trong suôn sẻ, đã một tuần trôi qua, Quân Vũ đang dần hồi phục, có điều Quân Vũ không biết người đã hiến tặng một trái thận đó cho mình là ai.
" Cậu có biết người đã hiến tặng là ai không? tôi muốn cảm ơn người đó."
" Xin lỗi anh, giám đốc tôi không biết!"
" Thế có số điện thoại hay thông tin liên lạc gì của người đó không?"
" Tôi cũng không có luôn."
Quân Vũ trừng mắt nói.
" Sao cái gì cũng không biết hết vậy? anh làm trợ lý cho tôi để làm gì?"
Trợ lý liên tục xin lỗi hắn, vì muốn giữ bí mật cho Sơn Hạ nên anh mới phải chịu những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-nguc-tu/2716457/chuong-36.html