Ngoài chiếc bánh kem này ra, bên dưới bàn còn đặt đầy túi lớn túi nhỏ quà tặng, Âu Di Dương khuỵu gối xuống đọc từng tấm thiệp chúc mừng trên những túi quà kia. Cảm động vô cùng.
Lúc cô đứng lên, lại một lần nữa quay đầu nhìn khắp căn phòng, Âu Di Dương giơ tay lên bụm miệng, nước mắt từ từ chảy xuống.
Thì ra hôm nay mọi người tổ chức sinh nhật cho cô. Đều đông đủ cả, bạn thân của cô, bạn bè của anh, ba Âu, ông nội Phó, đều đến đông đủ cả. Vậy mà…lại xảy ra chuyện như thế này, chắc chắn mọi người đã rất lo lắng cho cô. Cô ngồi thụm xuống, dòng nước mắt hạnh phúc xen lẫn áy náy trào ra mãi, cảm động vô cùng, lại nghẹn ngào thấy có lỗi, công sức mọi người chạy tới đây tổ chức tiệc sinh nhật, rốt cuộc lại bị chuyện bắt cóc phá hỏng cả.
Đang lúc cô còn vùi đầu vào cánh tay mà nấc nghẹn, đột nhiên cả người lọt thỏm vào một vòng ôm.
“Không nghỉ ngơi, chạy xuống đây ngồi khóc một mình. Cũng không kêu anh dậy.”
Âu Di Dương nghe thấy giọng Phó Tư Truy, liền xoay người nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy anh.
“Hức…mọi người tổ chức sinh nhật cho em…có phải…em đã khiến mọi người lo lắng lắm không…?”
Phó Tư Truy cũng ôm lấy cô, đưa tay vỗ lưng cô an ủi.
“Đừng nghĩ nhiều. Em an toàn đã là điều tốt nhất rồi. Có đói không? Từ chiều đến giờ chả ăn gì cả, anh tính gọi em dậy ăn nhưng sợ em mệt.”
Âu Di Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-gia-ba-xa-la-that/3325280/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.