Năm năm nữa trôi qua, Lạc Tử An cũng đã sớm bước qua ngưỡng ba sáu.
Hạ Băng cũng đã sớm ba ba.
Lạc Tử An lúc này vẫn là người đàn ông thành công, đứng trên đỉnh cao của danh vọng, biết bao nhiêu người ngưỡng mộ, muốn trèo lên giường của anh.
Việc Hạ Băng để lại đơn ly hôn, Lạc Tử An không ký, không nộp lên tòa, cả hai tính đến giờ vẫn coi là vợ chồng.
Hạ Băng sau khi ra nước ngoài, đã để lại công ty cho Hạ Đông Quân tiếp quản.
Bảo y nói với nhân viên là cô muốn đi nghĩ dưỡng, không muốn vướng bận chuyện kinh doanh nữa.
Nhân viên nghe vậy cũng sốt sắng và náo loạn một phen.
Nhưng cũng nhanh chóng bình ổn lại sau khi Hạ Đông Quân lên thế vị trí của cô và làm rất tốt.
Mọi việc vẫn diễn ra bình thường, hàng năm tết đến Hạ Băng vẫn về chỉ là không để Lạc Tử An biết.
Hàng ngày, trong căn nhà mà cả hai đã ở khi trước, chỉ còn lại bóng dáng một mình Lạc Tử An đơn côi một mình.
Anh đã phải thuê thêm người giúp việc để quản lý bữa cơm hàng ngày của mình.
Nếu không Lạc Tử An sợ bản thân sẽ không nhịn được mà bỏ bữa.
Như vậy sẽ không thể lên công ty.
…
Hôm nay, ngày kỉ niệm tám năm ngày cưới của Hạ Băng và Lạc Tử An.
Vẫn như bốn năm trước, Lạc Tử An ngồi trên chiếc ghế sofa trong phòng khách, thắp lên ngọn nến ở bánh kem, tivi thì đang bật cảnh bắn pháo hoa.
Tuy nhiên ánh mắt anh lại không hề quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/3910159/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.