Chiều hôm đó, Lạc Tử An rời công ty sớm.
Anh không lái xe theo con đường cũ để.
đi về nhà mà lại đi thẳng đến Hạ gia.
Lạc Tử An muốn gặp mặt ba mẹ Hạ Băng để hỏi xem cô đang ở đâu.
Sẵn tiện nói cho họ sự thật luôn.
Đến nơi, Lạc Tử An đứng chờ trước cổng lớn Hạ gia.
Mãi một lúc sau, Hàn Nguyệt cùng Hạ Thần bước ra từ trong nhà.
Vẻ mặt hai người nhìn Lạc Tử An đã không còn ôn hòa như trước nữa.
Có cái gì đó xa cách và cả nét trách móc.
Trong lòng Lạc Tử An không khỏi dâng lên một cảm giác bất an.
“Ba mẹ…” Ngay khi Hạ Thần và Hàn Nguyệt đến gần, Lạc Tử An đã nhanh chóng chào hỏi hai người.
Không một ai đáp lại lời chào ấy của anh.
Hạ Thần là trực tiếp thể hiên sự tức giận của mình trước mặt Lạc Tử An luôn.
“Cậu vẫn còn mặt mũi để mà đến đây? Cậu có biết là cậu đã gây ra bao nhiêu tổn thương cho hai đứa con gái của tôi không hả?”
Hạ Thần lớn giọng, dường như ông không thể kìm nén nổi cảm xúc của mình khi biết được sự thật đau lòng này.
Hai người con gái mà ông nâng niu, yêu thương đến vậy thế mà cùng bị một người con trai làm cho đau khổ.
Có thể nói Lạc Tử An đích thị là một tên cặn bã.
Không hề xứng với Hạ San và Hạ Băng.
Lạc Tử An nghe Hạ Thần nói rất nhiều.
Ông tức giận nên đã mặc kệ cả lời can ngăn của Hàn Nguyệt mà nói ra sự thật năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/3910158/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.