Sáng hôm sau, sau khi đã ăn sáng ở Hạ gia xong thì Lạc Tử An có đưa Hạ Băng về nhà để thay đồ và lấy tài liệu trước khi đưa cô đi làm.
Cũng vì vậy nên buổi sáng Hạ Băng có đến muộn hơn mọi khi.
Mọi người đã vào làm được một lúc rồi cô mới đến.
Nhưng cũng may vì số lượng công việc hôm nay cũng không nhiều nên Hạ Băng cũng không vì đến muộn mà bị dồn lại việc.
Thời gian cứ dần trôi, mỗi ngày Hạ Băng và Lạc Tử An đều sống trong bầu không khí hạnh phúc.
Hạ Băng đã sớm tha thứ cho Lạc Tử An.
Cả hai cũng trân trọng khoảng quãng thời gian hiện tại hơn nữa.
Đó là thời điểm mà Hạ Băng và Lạc Tử An ấn tượng nhất và mong nó sẽ còn mãi mãi.
Nhịp điệu cuộc sống của cả hai cũng không có gì mới mẻ.
Chỉ là lộ trình đơn giản là đi làm và về nhà.
Thỉnh thoảng thì cả hai có đi chơi ở một số chỗ để giải tỏa căng thẳng.
Nhưng Hạ Băng và Lạc Tử An lại không hề thấy cuộc sống nhàm chán hay tẻ nhạt.
Có lẽ cả hai đều bị tình cảm làm cho vui vẻ.
Hàng ngày thức dậy là hình ảnh của người mình yêu nhất, cũng đủ năng lượng để làm việc cả một ngày dài.
…
Hôm nay đã là cuối năm, chỉ còn vài ba ngày nữa là toàn bộ nhân viên sẽ được nghỉ để về nhà ăn tết.
Sẵn tiện công ty cũng sẽ tạm ngừng hoạt động trong thời gian đó.
Chính vì sắp phải xa nhau trong một khoảng thời gian khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/3910152/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.