Bữa tiệc diễn ra trong sự vui vẻ và cả xúc động.
Xong tiệc, cả hai cũng không vội ra về mà ở lại qua đêm.
Trong phòng của Hạ Băng và Lạc Tử An lúc này.
Hạ Băng ngồi thơ thẩn trên giường.
Cô vẫn chưa thể tin được Seaht thật sự là anh trai ruột của mình.
Hóa ra từ trước đến nay cô không hề cô đơn.
Cô vẫn luôn có một người anh trai.
Và bây giờ thì người anh trai ấy đã quay lại.
Hạ Băng thầm suy nghĩ linh tinh.
Sau cô cũng thấy an tâm hơn, không còn nặng lòng về sự xuất hiện của Hạ Đông Quân nữa.
Đúng là món quà trời ban.
Cô cuối cùng cũng không còn lẻ loi nữa.
Từ nay về sau, những lúc mà Lạc Tử An đi công tác xa.
Cô vẫn còn có Hạ Đông Quân để tìm đến trò chuyện…
Hạ Băng yên lòng hơn thì cơn buồn ngủ cũng bắt đầu kéo đến.
Cô nhìn quanh phòng thì không thấy anh đâu.
Cũng không mấy bận tâm nữa mà đi ngủ luôn.
Có lẽ Lạc Tử An ra ngoài hóng gió một lát rồi sẽ quay lại sau.
…
Ngoài ban công tầng hai của dinh thự Hạ gia, có hai người đàn ông đang đứng dựa vào lan can mà hút thuốc.
Ánh mắt họ sâu thẳm, chất chứa không biết bao nhiêu là tâm sự và nỗi lòng…
Cả hai cùng đồng thời nhìn về phía bầu trời rộng lớn.
Mãi một lúc sau, chàng trai trẻ hơn có vẻ đã không chịu được sự im lặng này tiếp diễn nữa mà đã dụi đi điếu thuốc rồi hắng giọng nói.
“Anh gọi em ra đây chắc không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/3910151/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.