Lộ Lục Quân cùng Cẩn Y đến bệnh viện lớn của Bắc Kinh, hắn đưa cô ta đi khám mắt, muốn tìm một đôi mắt phù hợp với Cẩn Y. 
" Cái gì ? Mắt của Lam Nhược Vũ rất phù hợp với Cẩn Y ? " 
" Đúng vậy. Chúng tôi đã kiểm tra độ tương khích của nó , nếu muốn mắt cô Cẩn Y đây sáng lại thì chỉ còn cách đó thôi " 
Lộ Lục Quân im lặng đưa mắt nhìn sang Cẩn Y lại nhìn hồ sơ của Nhược Vũ mà băn khoăn. 2 năm trước, vì một lần Nhược Vũ bị tai nạn hắn đã thừa cơ hội nhờ bác sĩ kiểm tra mắt cho cô xem có thể hiến được cho Cẩn Y không , nhưng thật không ngờ.... 
" Lục Quân, em muốn nhìn thấy lại ánh sáng, em muốn được nhìn thấy anh " 
Cẩn Y thấy hắn không lên tiếng liền cảm thấy sợ hãi, sợ hắn không đồng ý bắt Nhược Vũ hiến mắt cho cô ta . 
Hắn nghe Cẩn Y nói vậy nhưng trong lòng lại không cảm thấy vui vẻ mà là sự thâm trầm. 
" Ông hãy tìm đôi mắt khác , xem đôi mắt nào phù hợp " 
Dứt lời, hắn nhanh chóng đỡ Cẩn Y đứng dậy ra khỏi phòng khám. Từ trên đường từ phòng ra đến bãi đậu xe hắn vẫn không nói một lời nào khiến Cẩn Y cảm thấy lo lắng, cô ta siết chặt lấy tay hắn mà bật khóc 
" Lục Quân, anh... Anh làm sao vậy ? Anh không muốn Nhược Vũ hiến mắt cho em sao ? Không phải anh rất hận cô ta sao ? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/2830817/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.