Nhược Vũ bước vào quán cà phê nổi tiếng của Bắc Kinh, cô đưa mắt nhìn xung quanh một lượt thì thấy bóng hình quen thuộc đã lâu rồi cô chưa nhìn thấy. Nhược Vũ nhanh chóng bước đến ngồi đối diện người đàn ông đó 
" Phong Lam " 
" Nhược Vũ. Gặp được em anh thấy rất vui " 
Anh đưa tay nắm chặt lấy tay cô đầy kích động . 
Nhược Vũ mím môi khẽ rút tay về, cười gượng với anh 
" Phong Lam, Anh về nước khi nào vậy ? " 
Phong Lam nhìn khoảng trống nơi tay mình mà cảm thấy mất mác, anh cười gượng đổi chủ đề 
" Anh nghe tin cha em bị bắt liền lập tức trở về. Nhược Vũ, Lộ Lục Quân kia có đối xử tốt với em không? " 
Cô khẽ gật đầu, cầm ly trà lên nhấp một ngậm sau đó chậm rãi trả lời 
" Anh ấy đối xử rất tốt với em " 
" Vậy... Vậy thì tốt " 
Phong Lam nhìn cô, ánh mắt chứa đầy sự yêu thương cùng nổi nhớ khó tả. 
Ánh mắt đó cô không dám nhận, cô biết chứ, cô biết Phong Lam thích cô, thích cô từ rất lâu rồi nhưng cô lại cố ý phớt lờ nó, xem anh là một người bạn, một người anh trai tốt, cô không muốn mình phụ anh, gây tổn thương cho anh, trái tim cô trước giờ vốn bị hắn chiếm lấy rồi ! 
" Nhược Vũ, nếu hắn ta dám hành hạ em, anh nhất định sẽ đem em đi, đem em về bên anh. Có biết không? " 
" Phong Lam... " 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/2830815/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.