Sau đó, như là trốn tránh, Từ Trác Dư bối rối đi ra khỏi góc hành lang.
Cậu có cảm giác, Tiếu Viễn Trình nói dối. Cho nên, đối với việc Tiếu Viễn Trình tận lực giấu diếm, cậu nhất định phải biết rõ ràng.
Hình ảnh một người hiện lên trong đầu Từ Trác Dư.
Nghĩ đến Tiếu Viễn Trình từng nói qua ” Không nên thân cận cùng hắn”, Từ Trác Dư cảm thấy được có lẽ người này sẽ biết điều gì đó mà cậu muốn biết.
Gần tối, Từ Trác Dư vừa mới đi thang máy ra đại sảnh lầu một liền gặp Tiếu Viễn Trình mua thức ăn nhanh, hai người đều sững sờ.
Tiếu Viễn Trình mở miệng nói, ” Anh hôm nay buổi chiều phải ở lại chỗ này, có thể sẽ không về nhà.”
Từ Trác Dư chỉ giương mắt nhìn hắn, rồi mới lạnh lùng hỏi, ” Anh hai ngày kia…….Có thật ở lại tăng ca?”
Tiếu Viễn Trình không ngờ tới Từ Trác Dư đoán được, nói, ” Thật có lỗi, anh quả thật nói dối. Nhưng là cậu ấy không có người thân bên cạnh, tình trạng hai ngày trước lại không tốt, anh chỉ chiếu cố cậu ấy thôi……..”
” Mới như thế đã nói dối, hôn nhân như vậy có ý nghĩ gì đâu…..” Từ Trác Dư cúi thấp đầu nhìn về phía mặt đất, khe khẽ thở một hơi.
Sau khi về đến nhà, Từ Trác Dư cũng không bật đèn, trực tiếp từ trong bóng đêm mò tới sô pha, rồi mới mở TV.
Màn hình TV hiện lên một thế giới đầy màu sắc, nhưng chiếu vào khuôn mặt cậu chỉ là những chùm sáng nhợt nhạt. Từ Trác Dư nằm lì ở sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tinh-yeu-vi-vu/1317152/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.