Từ Trác Dư ngây ngẩn cả người.
Xe đẩy chạy ngang qua người cậu, nhưng anh vẫn chỉ chú ý tới nhìn nam hài kia, ngay cả đi qua cậu cũng không biết.
Bên kia, thầy hướng dẫn của Từ Trác Dư đang sai người chuẩn bị phòng giải phẫu. Vừa quay người, chứng kiến cậu còn ngu ngơ nguyên tại chỗ, liền lớn tiếng hướng cậu quát: “Từ Trác Dư, cậu tới trợ thủ giúp ta! Mau!”
Anh nghe được tên này liền sửng sốt, rồi mới quay đầu lại, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Từ Trác Dư. Từ Trác Dư lập tức làm bộ như không thấy Tiếu Viễn Trình, vội vàng chạy vào phòng giải phẫu.
Giống như là đang trốn chạy.
” Bệnh nhân có khối u trong cột sống, giai đoạn II. Hiện tại huyết áp hơi cao……” Y tá báo cáo tình huống cơ bản của nam hài.
Bước vào phòng giải phẫu, Từ Trác Dư lập tức tập trung tinh thần, theo chỉ thị của thầy hướng dẫn tiến hành giải phẫu.
Sau khi phẫu thuật xong, cũng đã là mấy tiếng.
Cấp cứu chấm dứt, Từ Trác Dư đi theo thầy ra phòng giải phẫu, thần kinh bị buộc chặt mấy giờ liền làm cho đầu óc cậu trống rỗng. Cho đến khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc trên hành lang, cảnh tượng mấy tiếng trước lại bay trở về trong đầu cậu.
Mệt mỏi cùng buồn phiền như sóng triều hướng cậu vọt tới.
Tiếu Viễn Trình trực tiếp đi đến trước mặt thầy, vội vàng hỏi tình hình giải phẫu. Nhìn bộ dạng anh lo lắng như thế, Từ Trác Dư bỗng cảm thấy được điều mới về Tiếu Viễn Trình.
Mà cả trong quá trình, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tinh-yeu-vi-vu/1317151/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.