Khi Tần Hàm Dịch về tới phía ngoài căn biệt thự, vú Trần vẫn đang đợi ở ngoài phòng khách, bà vẫn chưa ngủ.
“Vú Trần, sao vú vẫn chưa ngủ?” Tần Hàm Dịch thay giày, đi vào trong.
“Thiếu phu nhân vẫn chưa ăn gì cả, thiếu gia đi lên khuyên khuyên xem thế nào!” Vú Trần nói với nét mặt lo lắng.
“Cô ta thích ăn hay không tùy.” Anh còn chưa nguôi giận thì cô giận dỗi cái gì.
Muốn làm gì chứ? tuyệt thực phản kháng à?
Vú Trần thở dài một tiếng bất lực, nói với ngữ khí nhẹ nhàng khuyên bảo: “Thiếu gia, chồng bát còn có khi xô, vợ chồng cãi nhau là chuyện không tránh khỏi, quan trọng là phải biết nhường nhịn nhau.”
“Mặc kệ cô ta, vú cứ đi ngủ đi.” Tần Hàm Dịch nghe thấy những câu vừa rồi, chỉ cảm thấy đau đầu, liền muốn đi lên tầng.
“Thiếu gia không chịu dỗ dành thiếu phu nhân tôi chỉ có thể gọi điện cho lão phu nhân thôi đấy!” Vú Trần nói với theo rồi đi về phía điện thoại.
“Được rồi được rồi, con sợ vú rồi!” Tần Hàm Dịch tức giận, hít thở sâu một hơi rồi đi lên lầu.
Vú Trần nhìn theo bóng dáng anh, vừa lắc đầu vừa cười.
Bà ta biết, cái tên tiểu tử này nếu không dọa thì không chịu đi. Anh luôn giấu đi con tim mình thật kín, cuối cùng chỉ sợ ngay đến cả bản thân mình cũng nhìn không rõ.
Tần Hàm Dịch hậm hực đi lên tầng, khi đi tới cửa đột nhiên anh dừng bước lại.
Anh đứng trước cửa do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3251988/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.