Hai người ngồi xuống bàn ăn, Tần Hàm Dịch liếc mắt nhìn một bàn bày kín thức ăn, nhưng anh không hề có cảm giác thèm ăn.
Không sai, đúng toàn là những món anh thích ăn.
Hơn nữa, đồ ăn Châu Lan Na làm cơ bản có thể được xếp ngang với đầu bếp chuyên nghiệp làm.
Nhưng, lại thiếu mất hương vị của gia đình, anh không nói ra được đó là cảm giác thế nào, chỉ biết đồ ăn cô làm không cho anh được cái cảm giác của một gia đình. Đó là cái cảm giác anh luôn theo đuổi trong lòng nhưng trước sau vẫn không có được.
Không biết tại sao, anh đột nhiên lại nhớ tới Diệp Dĩ Muội....
Châu Lan Na nhìn anh không muốn động đũa, trong lòng cảm thấy chua xót.
Cô vì muốn làm cho anh vui, đã theo đầu bếp của một khách sạn năm sao vất vả học nấu ăn một năm trời.
Bình thường, chỉ cần anh đồng ý ăn cơm với cô, cô đều yêu cầu về nhà ăn và cô sẽ làm cho anh ăn.
Mới đầu anh sẽ đồng ý nhưng sau đó cả mười lần thì mười lần đều từ chối.
Châu Lan Na không phải là một phụ nữ ngốc, cô đương nhiên biết rằng không phải do tay nghề nấu ăn của mình có vấn đề, chỉ là con tim anh không được đặt ở đây cho nên mới vậy.
Có điều anh làm cô yêu anh, cô có chết cũng sẽ không buông tay, cô phải làm cho anh yêu cô, như thế mới công bằng.
Vị trí Tần thái thái, sớm muộn có một ngày nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3251987/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.