Tần Hàm Dịch lập tức sầm mặt lại, trong lòng vừa vui mừng chưa được mấy giây đã biến mất, anh nghiến răng hỏi: “Cô nói cái gì?”
“Anh yên tâm, tôi sẽ không báo cảnh sát, sẽ không nói linh tinh, tôi chỉ muốn trở về với những ngày tháng yên bình.” Diệp Dĩ Muội sao có thể quên được, lúc trước anh đã từng nói cô không được phép báo cảnh sát.ếu Tần Hàm Dịch vẫn muốn bao che cho Hạ Lam thì việc báo cảnh sát cũng không có bất kì tác dụng gì.
Nhưng, cô cũng tuyệt đối không từ bỏ ý nghĩ về việc điều tra ra sự thật.
Việc thi thể của mẹ cô rốt cuộc có phải do Hạ Lam cho người lấy trộm không, cô có thể không so đo nhưng đâm chết mẹ cô, tên lái xe đã chạy thoát, cô không thể không tìm.
Cũng khó trách Diệp Dĩ Muội lại hiểu lầm Tần Hàm Dịch, với thế lực cảu Tần gia, điều tra sự việc này, cũng không phải việc khó khăn gì, Tần Hàm Dịch đã điều tra lâu như vậy mà lại không có kết quả gì.
Diệp Dĩ Muội đương nhiên sẽ hoài nghi, Tần Hàm Dịch là vì bao che cho Hạ Lam nên mới trấn áp sự việc đó lại.
“Ăn cơm, lời cô vừa nói tôi coi như chưa nghe thấy gì.” Tần Hàm Dịch nói cảnh cáo lạnh lùng, cầm bát đũa lên, không muốn nói tiếp nữa.
“Tần Hàm Dịch, không biết anh nghe thấy hay không, tôi cũng đã quyết định ly hôn với anh rồi.” Diệp Dĩ Muội đứng lên, đang định rời khỏi bàn ăn.
“Cô dám.” Tần Hàm Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3251983/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.