Bạch Dung muốn vào bếp nấu cho Từ Ninh Hi ăn, cô lúc này cần bồi bổ và nghỉ ngơi thật tốt nên bà muốn đích thân làm gì đó cho con dâu của mình.
Bạch Dung cùng Tạ Như Phương nấu bữa tối, lúc nhìn thấy bà định bỏ tôm vào món ăn thì Tạ Như Phương vội ngăn bà lại.
"Con bé dị ứng với tôm." Tạ Như Phương nói.
"Thế sao cô vẫn mua?" Bạch Dung hỏi.
"Chẳng phải con trai bà thích ăn tôm nhất sao?" Tạ Như Phương đáp.
Bạch Dung khựng lại.
"Dù anh ta không về nhà nhưng Ninh Hi luôn nhờ tôi nấu mấy món anh ta thích, để khi anh ta về còn có cái mà ăn." Tạ Như Phương nói.
"Con bé..."
"Quá ngốc." Tạ Như Phương cắt ngang lời bà.
Bạch Dung thở dài, xém chút bà lại hại cô nữa rồi, những gì về cô sở thích, bạn bè hay gia thế bà đều không biết gì cả.
Cả hai loay hoay thì cũng nấu xong bữa tối, Bạch Dung gọi cô dậy dùng bữa. Từ Ninh Hi ngồi đấy ăn, tay cô cầm thìa vẫn còn có chút run, cũng không biết sao sau khi gặp tai nạn đấy tay cô rất run, cầm gì cũng không thể vững. Bạch Dung muốn đút cho cô ăn thì Tạ Như Phương ngăn lại, cô ra hiệu cho bà đừng làm vậy.
"Mẹ, đồ ăn ngon lắm." Từ Ninh Hi nói.
"Ừm."
"Con không nấu cho mẹ ăn được rồi, còn để mẹ vào bếp vì con..."
"Không có gì hết, nào, ăn thêm đi." Bạch Dung nói, bà ngồi xé từng miếng thịt nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-hanh-phuc/3033532/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.