Triệu Lệ Quỳnh nghe vậy liền lắc đầu liên tục, bà cầm lấy bàn tay của Kiều Tâm Vũ một cách nâng niu trân trọng “Không đâu con gái à, khó khăn lắm ba mẹ mới biết được toàn bộ sự thật về chuyện tráo con và những âm mưu thủ đoạn mà Tôn Di và Nguyệt Dung gây ra cho con, ba mẹ là người có lỗi với con rất nhiều con hãy cho ba mẹ một cơ hội để bù đắp cho con được không hả? Lần này mẹ hứa nhất định sẽ chỉ yêu thương một mình con thôi, mẹ sẽ làm tất cả để bảo vệ che chở cho con mà Tâm Vũ.”
Kiều Tâm Vũ rút tay lại, cô đã tự nhủ là không đau lòng vì bọn họ nữa nhưng mà máu mủ tình thân đâu phải nói cắt đứt là có thể cắt đứt hoàn toàn được, cô nhớ đến chuyện bọn họ a tòng với Tôn Di và Kiều Nguyệt Dung hại chết đứa con trong bụng mình thì liền cảm thấy tức giận.
“Hai người đối xử với tôi tệ cỡ nào tôi cũng không oán trách vì vốn dĩ hai người có ơn sinh thành với tôi nhưng mà tôi không bao giờ tha thứ về chuyện hai người bắt tay với Tôn Di và Kiều Nguyệt Dung hại chết con của tôi và ép tôi phải gả cho một kẻ tàn phế. Cũng may là ông trời thương xót tôi gả cho một người mà ai cũng nói là đã chết nhưng rốt cuộc lại tìm được hạnh phúc đích thực nếu không có lẽ tôi bị bồi táng từ lâu rồi.”
Triệu Lệ Quỳnh nghẹn ngào lên tiếng giải thích “Tâm Vũ à, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-yeu-em-that-long/2960227/chuong-169.html