Tâm trạng không được thoải mái, Nguyệt Hương Lan đi lang thang trên đường lớn, khuôn mặt ủ rũ chưa từng có, cô dừng bước ở một công ty, mắt ngước nhìn một lúc rồi đi vào.
tiến đến văn phòng của Cao Anh Quân, cô thư ký nhìn thấy cô thì liền mở cửa văn phòng cho cô vào. Nguyệt Hương Lan ngạc nhiên nhìn cô ấy, nàng thư ký lên tiếng.
"Mời phu nhân vào ạ!''
Nguyệt Hương Lan bất ngờ trước cách xưng hô của cô ấy, cô ấy chỉ mỉm cười chứ không nói gì thêm, tay đẩy nhẹ tấm lưng nhỏ vào phòng rồi khép cửa lại.
Nguyệt Hương Lan lắc đầu khó hiểu, nhìn thấy anh đang chăm chỉ làm việc, cô lặng lẽ đi đến ghế sofa ngồi xuống, ánh mắt vẫn đặt lên người anh không rời. Vẻ soái ca khi làm việc của anh cũng cuốn hút không kém, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt nghiêm túc không rời màn hình máy tính.
Càng nhìn anh cô lại càng thích thích, từ lúc nhận ra trong lòng đã có anh thì cô lại cảm thấy bản thân rất buồn cười, tự nhiên lại thích người đàn ông xa lạ, đống tiền nợ đang còn chất đống phía sau mà cô lại quên mất chúng đang tồn tại.
Nhớ lại những hành động dịu dàng, ấm áp của anh, bất giác cô lại mỉm cười nhẹ, tiếng động nhỏ vô tình lọt vào tai anh. Cao Anh Quân dừng công việc lại, anh không nhanh không chậm đi đến chỗ ngồi còn trống đối diện cô.
Nguyệt Hương Lan thấy mình đã làm phiền đến anh, cô cúi đầu lên tiếng.
"Xin lỗi, tôi đã làm phiền anh rồi."
"Không đâu, cô không cần phải xin lỗi.''
Nghe Nguyệt Hương Lan lên tiếng xin lỗi thì liền đáp lời, nhìn khuôn mặt ủ rũ của cô khiến anh tò mò, nghiêng đầu nhìn cô rồi hỏi,
"Đã có chuyện gì nữa sao?''
Nguyệt Hương Lan nhẹ nhàng lắc đầu thay lời nói.
''Không có.''
"Vậy thì sao cô lại buồn, nói tôi nghe đi!''
"Không có gì, tôi chỉ muốn ngồi đây một chút thôi."
Thấy cô không có ý muốn nói, Cao Anh Quân cũng không muốn ép buộc, anh im lặng nhìn cô.
Khuôn mặt xinh đẹp mang nét đơn thuần này lại khiến lòng anh nhớ mãi, đêm đến khi nhắm mắt ngủ cũng nghĩ đến cô, trái tim như rung động như vậy mãi.
Nhưng anh lại không muốn để tâm đến thứ tình cảm này, việc anh luôn muốn làm bây giờ là công việc còn chuyện tình yêu thì chắc có lẽ sẽ phải để ra sau đầu. Dù trong lòng thật sự đã yêu nhưng chỉ là một chút tình cảm nho nhỏ, anh không quan tâm.
Nguyệt Hương Lan nào biết anh suy nghĩ những gì, cảm thấy ánh mắt của anh đặt lên người mình đã quá lâu, cô ái ngại lên tiếng.
"Anh đừng nhìn tôi như thế được không?"
"À! Tôi xin lỗi."
Cao Anh Quân cúi đầu cười gượng.
Mặt khác, tại một tòa chung cư, Dương Bạch Dao đứng trên sân thượng nhìn về thành phố xinh đẹp, trong lòng mang một nỗi buồn khó nói, khi nghĩ đến những hành động và lời nói Cao Anh Quân dành cho Nguyệt Hương Lan khiến tim cô như bị xé ra từng mảnh.
Cô đã yêu đơn phương anh từ rất lâu, từ thời còn là học sinh cho đến hiện tại, dù anh đã trưởng thành thì cô vẫn rất thích anh, từ tình cảm yêu thích bình thường dần trở thành tình yêu, nhưng chỉ là tình yêu đơn phương.
Khi biết anh đã kết hôn với một cô gái ở nước ngoài, Dương Bạch Dao đã không tin mà đã về để xác nhận. Quả thật, anh đã kết hôn với người khác trước khi cô lên tiếng mở lời tỏ tình.
"Hức.."
Những giọt nước mắt bỗng nhiên rơi xuống, đôi mắt xinh đẹp đẫm lệ, đôi vai run rẩy, cô đã cố gắng kiềm chế không cho nước mắt rơi nhưng thật sự rất khó.
Càng khóc tim lại càng đau, biết phải làm sao khi cô mang lòng một tình cảm đơn phương đây..
"Cô khóc đấy à, Dương Bạch Dao?"
Một giọng nói vang lên ở phía sau, Dương Bạch Dao nhận ra giọng nói này, cô lau đi những giọt nước mắt còn đang đọng lại trên gò má, không nhanh không chậm xoay người lại.
"Cô đến tìm tôi làm gì, Trúc Hy?"
Trương Trúc Hy cười nhẹ, nhìn vẻ mặt đang cố gồng nhìn mà đành coi thường, cô ta đi đến gần Dương Bạch Dao, trong ánh mắt đầy gian xảo.
"Tôi thấy tôi và cô đều có một điểm chung là yêu một người đàn ông, vậy sao chúng ta không hợp tác để chia cắt hai người kia rồi giành lấy Cao Anh Quân?''
"Cô điên rồi sao, Cao Anh Quân và Nguyệt Hương Lan là vợ chồng đó, cô định làm tiểu tam hay sao?"
Dương Bạch Dao kinh ngạc trước câu nói của Trương Trúc Hy, đôi mày nhíu lại, trong đôi mắt hiện rõ sự ngỡ ngàng.
"Vợ chồng thì đã sao chứ? Tôi chỉ đang muốn loại bỏ một đối thủ mạnh mà thôi!"
Nhìn cô ta như vậy, Dương Bạch Dao lắc đầu ngao ngán mà đưa ra lời khuyên.
"Nếu cô muốn dùng thủ đoạn để cướp cậu ấy khỏi Nguyệt Hương Lan thì rất khó, tôi làm bạn với cậu ấy đã rất lâu, cũng hiểu một phần trong tính tình. Tôi khuyên cô nên từ bỏ chuyện này đi, sẽ không có kết quả tốt đâu. Với cả, tôi không muốn làm tiểu tam cướp chồng người khác, cô muốn thì tự mình làm, tôi khuyên rồi đó."
Nói rồi, Dương Bạch Dao cất bước rời đi.
"Dương Bạch Dao!"
Bước chân chưa đi được bao nhiêu thì đã bị Trương Trúc Hy gọi lại, cô ta thở mạnh, nhìn dáng vẻ cố gắng mạnh mẽ của Dương Bạch Dao mà lại càng khinh thường, tay cầm túi xách đi đến trước mặt cô rồi nói.
"Cô bị cô ta làm cho bật khóc mà vẫn muốn im lặng cho qua sao, cô không muốn Cao Anh Quân biết đến tình cảm của mình dành cho anh ấy sao? Tôi chỉ muốn cô hợp tác để đánh bại Nguyệt Hương Lan chứ không làm gì như tiểu tam cả, cô không phải rất muốn được anh ấy quan tâm hay sao?"
Nghe những lời nói của cô ta, trong lòng Dương Bạch Dao có chút rung động..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]