"Sao? Cô có muốn hợp tác với tôi không?"
Thấy Dương Bạch Dao có vẻ đã do dự, Trương Trúc Hy lại càng được nước lấn tới, cô ta dỗ ngon dỗ ngọt, nhẹ nhàng từng chút một.
"Tôi không phải thấy tội lỗi về điều này đâu, trên đời đàn ông nhiều vô kể, chúng ta chỉ đang giành lấy thứ thuộc về mình mà thôi!"
Dương Bạch Dao nuốt một ngụm nước bọt, ngẩng đầu nhìn cô ta, đáp.
"Được thôi!"
Thấy cô đã đồng ý, trên môi Trương Trúc Hy nở một nụ cười đắc ý. Dương Bạch Dao im lặng cúi đầu, lặng lẽ thở dài.
Quay lại bên Nguyệt Hương Lan, sau khi rời khỏi công ty thì cô đã quay về nhà, ở trong sân vườn, cô cầm kéo tỉa lại những chỗ thừa của bông hoa, những bông hoa thơm ngát khiến lòng cô trở nên tốt đẹp
Mọi thứ như đã trở nên yên bình một cách lạ thường, những ngày qua cô cũng không liên lạc với cậu bạn Lăng Khôi nên cũng thấy khá nhớ, nghĩ là làm. Sau khi đã tỉa xong bông hoa cuối cùng, cô đi đến ngôi nhà gỗ nhỏ, tay lấy trong túi ra chiếc điện thoại cảm ứng.
Tay lướt trên màn hình, tiếng điện thoại vang lên, người đầu dây bên kia nhấc máy không lâu sau đó.
"Mình nghe."
"Lăng Khôi, cậu có rảnh không, mình nói chuyện một chút nhé?"
"Được thôi, mình luôn rảnh mà."
Nguyệt Hương Lan nghe thấy như vậy thì cười nhẹ, cô lên tiếng nói thêm.
"Lắm rày cậu ở đây, vậy cậu có về quê không? Cậu có gặp ba mẹ tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-tong-tai-ba-dao-cuc-sung-vo-yeu/2992922/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.