Bác sĩ bước ra cửa thì ba mẹ Tần và bà nội cũng vừa tới. Họ vội túm bác sĩ lại hỏi rõ tình hình của anh.
Sau khi đã nghe được lời khẳng định rằng hiện giờ sức khỏe của Tần Chính Nguyên không có vấn đề gì đáng ngại thì mới thả cho bác sĩ đi.
- Chính Nguyên, con thật sự tỉnh rồi! Có biết ba mẹ lo lắng lắm không?
- Chẳng phải giờ con tỉnh rồi sao, mọi người yên tâm đi.
Nói rồi anh quay qua nhìn cô. Nhưng, khuôn mặt Nhược Vy lại lạnh nhạt như cũ!
Chuyện gì vậy? Chẳng phải lúc nãy thấy anh tỉnh lại cô còn vui tới phát khóc ư? Sao anh cảm giác trong vài phút cô lại quay về biểu cảm lạnh lùng với anh vậy?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
2. Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân
3. Năm Thứ 7 Của Hai Vợ Chồng
4. Mất Trí Nhớ - Ác Ý Nhập Mộng
=====================================
Muốn hỏi cô nhưng ba mẹ anh còn ở đây không tiện, Tần Chính Nguyên đành ôm tâm tư thấp thỏm của mình mà nửa nằm nửa ngồi trên giường.
Cả nhà hỏi han anh vài câu rồi cũng quay sang cô. Đông Phương Dung nhìn quầng thâm mắt trên mặt cô liền khuyên nhủ:
- Vy Vy à, con về nghỉ ngơi chút đi. Mấy tháng rồi con chưa nghỉ ngơi đầy đủ, trông con thiếu sức sống lắm đó!
Hình như Nhược Vy chỉ chờ câu nói đó của bà liền nhanh chóng vâng lời:
- Dạ mẹ, vậy con xin phép đi trước ạ!
- Ừ, mau về ngủ đi, nhìn con gầy quá rồi!
- Vâng, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-cho-ngay-anh-nhan-ra/307339/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.