Chương 10: Con ơi, chúng ta chạy đi!
Thỏa… thỏa mấn?
Tô Phương Dung bị những lời này làm cho hoảng sợ, lại nhìn qua anh, cho dù chưa từng trải qua lần nào, nhưng cô vẫn bị ánh mắt chứa đầy dục vọng trong mắt anh dọa sợ.
“Tổng… tổng giám đốc… “
Tô Phương Dung hối hận rồi, cô muốn chạy trốn, cô muốn rời khỏi đây!
Lúc cô xoay người lại, một cánh tay cường tráng đã ôm chặt lấy eo cô. Giây tiếp theo, cô bị ôm lên vai, vác thẳng đến giường đôi trong phòng ngủ.
“Buông tôi ra! Anh buông tôi ra!” Tô Phương Dung đánh đấm một hồi, nhưng ở trên người Tần Lệ Phong đó chỉ giống như gãi ngứa.
“Bộp” một tiếng, cô bị ném thẳng xuống giường.
Tần Lệ Phong lập tức cúi xuống, một tay đè lại hai tay của cô, tay còn lại trực tiếp hướng tới quần áo của cô…
“Không!”
Tô Phương Dung sợ hãi gào lên, lúc Tân Lệ Phong tiến thêm một bước, cô hoảng loạn quơ được cái gạt tàn thuốc trên bàn đầu giường, nắm chặt tới phía đầu anh mà đập thẳng xuống.
“Bốp” một tiếng, Tân Lệ Phong dừng lại tất cả động tác đang làm, ngẩng đầu lên dùng ánh mắt lạnh lùng mà nhìn cô.
Tô Phương Dung không khỏi kinh hãi: “Tổng…
tổng giám đốc… Tôi… Tôi… “
Khi thấy máu chảy ra trên đầu anh, cô hét lên, đẩy anh ra rồi nhảy xuống giường, Tần Lệ Phong ôm đầu ngã xuống giường.
Sắc mặt Tô Phương Dung tái nhợt đứng đơ tại chỗ, nhìn thấy anh vẫn không nhúc nhích, cô run rẩy tiến từng chút một về phía trước, vươn tay thăm dò hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1661906/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.