Chương 8: Coi như cô là người đầu tiên Tô
Phương Dung chưa bao giờ xấu hổ đến mức không biết giấu mặt vào đâu như thế này, giong nói của cô ngày càng thấy “Nói suông thì có tác dụng gì không?” Thái độ của Tân Lệ Phong lạnh đi vài phần, độ ấm của cả phòng họp dường như đều hạ xuống mấy độ khiến người ta lạnh phát run.
“Nếu ngay cả yêu cầu cơ bản nhất trong công việc cô cũng không rõ thì cô căn bản không phù hợp với nơi này” Dứt lời, anh đứng dậy ngay cả nhìn cũng không nhìn cô một cái, xoay người đi ra phòng họp. Mấy người trợ lý và thư ký đắng sau vội vàng thụ dọn đồ đạc nhanh chóng đi theo.
Tiêu Bảo Lộc cũng đứng lên liếc nhìn Tô Phương Dung rồi không nhanh không chậm đi ra ngoài Mãi đến khi Tân Lệ Phong rời đi, mọi người trong phòng họp vẫn còn chưa hoàn hồn lại từ không khí nặng nề vừa rồi.
Đôi mắt Tô Phương Dung phiếm hồng, ngày.
đầu tiên đi làm đã trêu chọc tống giám đốc thì cũng coi như cô là người đầu tiên rồi.
Giám đốc Ngôn đứng phắt dậy, quát một tiếng: “Tan họp”
Lúc này mọi người mới đứng dậy lục tục rời đi, Phú Quý dùng ánh mất đông cảm nhìn Tô Phương Dung nhưng cũng không biết nên an ủi cô như thế nào nên đành thở dài đi ra ngoài.
Bây giờ giám đốc Ngôn mới đi đến trừng mắt nhìn cô: “Loại sai lâm cơ bản này mà cô cũng phạm phải à? Cô có biết là cô đã làm mất hết mặt mũi của bộ phận phát triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1661904/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.