Sau khi kết thúc bữa trưa thì Hoắc Đông Quân đưa Dương Tuyết Hoa về nhà, nhưng khi Hoắc Đông Quân rời đi thì Dương Tuyết Hoa lại đến chỗ làm thêm của mình để tiếp tục công việc. Mặc dù nhận được tiền nhưng cô lại không thể sử dụng được, bây giờ phải tự bản thân cố gắng mà thôi…
Hôm nay khách có vẻ vắng hơn mọi ngày nên nhân viên của quán có vẻ nhàn hạ hơn, đúng lúc Tố Lam có chuyện muốn nói với Dương Tuyết Hoa…
“Trưa nay cậu ăn trưa ở đâu thế? Sao không rủ bọn tớ ăn cùng?”
Dương Tuyết Hoa giật mình, cô cứ nghĩ chuyện này đã kết thúc rồi, nào ngờ nó còn liên quan đến cả nhóm bạn của cô, không biết cô có nên nói Mạnh Hùng là tên nhiều chuyện hay không nữa…
“Tớ ăn trưa ở gần nơi mẹ tớ làm việc ấy mà, tớ muốn đến thăm mẹ nhưng không gặp được bà ấy…”
Tố Lam gật đầu hiểu ý của Dương Tuyết Hoa, bình thường cô cũng hay đến thăm mẹ vào buổi trưa như thế này nên không có gì đáng để nghi ngờ cả…
“Lần sau cậu đi đâu thì nói với bọn tớ một tiếng nhé, hôm nay Mạnh Hùng bảo không tìm thấy cậu làm tớ lo lắm đấy…”
Dương Tuyết Hoa mỉm cười gật đầu, từ khi quen biết Hoắc Đông Quân thì cuộc đời cô không có chuyện gì ra hồn cả. Bây giờ cô có thể dùng nhiều lý do để lấp liếm cho việc biến mất bất ngờ của mình, nhưng e rằng sau này thì không…
“À mà năm sau cậu định du học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-guong-ep-xin-hay-buong-tha-cho-em/2762073/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.