Dương Tuyết Hoa ngước đôi mắt long lanh của mình lên nhìn Hoắc Đông Quân, cô cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ để thuyết phục hắn nên cố tình vòng tay qua cổ hắn rồi năn nỉ…
“Anh cho em làm việc này được không…?”
Hoắc Đông Quân bất lực chỉ đành cúi xuống ôm lấy Dương Tuyết Hoa, hắn xoa nhẹ lên lưng cô rồi mới chậm rãi lên tiếng trả lời…
“Được rồi, nhưng em vẫn phải tập trung vào việc học, nếu tôi thấy em lơ là thì em bắt buộc phải nghỉ việc đấy!”
Dương Tuyết Hoa gật đầu, cô buông Hoắc Đông Quân ra để đi tắm. Dù sao bây giờ trên người cô cũng có mùi cà phê lẫn mùi mồ hôi, nếu cô không tắm thì cô không chịu nổi mất…
“Em đi tắm trước, anh ngồi nghỉ một lúc rồi hẵng tắm nhé!”
Mặc dù Dương Tuyết Hoa đã nói như vậy nhưng dường như Hoắc Đông Quân cố tình không nghe thấy, hắn vẫn lẽo đẽo đi theo sau Dương Tuyết Hoa để vào phòng tắm cùng với cô. Lúc này trong đầu hắn chỉ có hình ảnh cả hai cùng tắm chung vào tối ngày hôm trước mà thôi…
“Tắm cùng đi…”
Dương Tuyết Hoa đóng mạnh cửa lại trước khi Hoắc Đông Quân có cơ hội bước vào, cô cũng không quên khoá trái cửa để nhốt hắn bên ngoài, đừng tưởng cô còn nhỏ mà cô không biết tên đàn ông biến thái này đang nghĩ gì.
Hoắc Đông Quân bĩu môi trước hành động quyết đoán của Dương Tuyết Hoa, hắn cố tình đừng ở bên ngoài nói vọng vào…
“Tôi tôn trọng em nên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-guong-ep-xin-hay-buong-tha-cho-em/2762071/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.