Bởi vì còn phải đi làm, sau khi dùng bữa sáng xong, Lâm Trình và Cố Ái liền rời đi.
Ra khỏi cửa, cùng đi về phía bãi đậu xe, vẻ mặt Cố Ái có chút không vui, trầm mặc không nói một lời, chỉ im lặng đi theo phía sau lưng Lâm Trình.
Lâm Trình quay đầu lại nhìn thấy cô tâm trạng nặng nề như thế, không khỏi nhíu mày, anh dừng bước lại chờ cô đi tới, đến khi hai người cùng sóng bước đi cạnh nhau, anh nghi hoặc hỏi cô: “Làm sao vậy? Vì mẹ em không để ý tới em mà tức giận sao?”
Cố Ái hừ một tiếng, quăng cho anh một cái nhìn xem thường, không nói lời nào, chỉ dảo bước nhanh hơn.
Lâm Trình nhướng mày, phụ nữ thật đúng là sáng nắng chiều mưa, anh có chọc gì cô sao? Tại sao anh lại có cảm giác cô đang không vui là do anh gây ra thế nhỉ?
Cố Ái xỏ giày thể thao vào, dây buộc cũng không thắt cẩn thận, lập tức tuột ra.
Lâm Trình nhìn theo bóng lưng cô, hô lên: “Giày của em còn chưa thắt dây đấy.”
Vốn tưởng rằng Cố Ái sẽ quay lại thắt dây cho xong, nhưng ai biết, cô làm như không nghe thấy điều gì hết, vẫn khăng khăng đi về phía trước. Sợ cô không cẩn thận dẫm phải dây mà vấp ngã, Lâm Trình vội vàng chạy theo cô, cúi người xuống giúp cô cột lại.
Xong xuôi, Lâm Trình ngẩng đầu lên nhìn cô, Cố Ái vẫn mặt lạnh bĩu môi một cái, vẫn không vui như trước.
Hơn nữa, lần này anh có thể chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia/2428175/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.