Ai cho anh cười hả ? Có gì đáng cười sao?
Cô hung hăng trừng mắt nhìn anh sau đó còn nhéo vào eo anh một cái thật mạnh
- A a a a đau lắm đó vợ à. Em không thương nữa anh sao?
Anh vừa xoa xoa cái eo vừa bị nhéo của mình vừa vươn tay bóp mặt cô
- Ai thèm thương anh chứ, đáng đời anh lắm
- Vợ, tại em đáng yêu như vậy nên anh kìm lòng không nổi ấy mà
Mạc Tử Hàn tủi thân dụi dụi đầu vào ngực cô hít lấy mùi hương ở đó
____________________
T/g: Anh hay tranh thủ ghê luôn đó
Mạc Tử Hàn: Phải tranh thủ chứ có cơ hội như vậy mà
T/g: Khôn như anh quê tôi đầy
_____________________
Quý Thanh Lan vội vàng đẩy đầu anh ra khỏi ngực mình :” Anh làm gì vậy, có người thấy thì sao?”
Nhìn biểu cảm trên mặt cô, anh cảm thấy rất mắc cười :” Ha ha ha em sợ gì chứ, họ có nhìn thấy thì cũng đâu làm gì được chúng ta”
- Nhưng mà… ngại lắm a
Cô úp gương mặt đỏ bừng của mình lên vai anh, không cho anh nhìn vẻ mặt ngại ngùng của mình. Nhưng cô càng ngại anh càng trêu ghẹo hơn :” Vợ à, em biết em như vậy anh đều không kìm lòng được hay không ?”
Anh khẽ thổi vào vành tai đỏ như vắt ra máu của cô, như vậy thôi chưa đủ anh còn kéo bàn tay của cô xuống nơi ấy của mình :” Em xem, nó không chịu nổi nữa rồi”
- A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-toc/2805375/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.