Anh định mở miệng nhưng hình như cô gái nhỏ ấy không hề muốn nghe, cô ngồi vào bàn rồi lặng lẽ ăn cơm. Mạc Tử Hàn hơi ái náy đi đến kéo ghế ngồi cạnh cô
Quý Thanh Lan vẫn im lặng từ tốn ăn cơm, còn phần anh hết gắp cái này đến gắp cái kia bỏ vào chén của cô. Anh không ăn chỉ chống càm ngồi đó nhìn cô ăn
Một lúc sau, cô ăn xong phần mình thì liếc sang chén cơm của anh thấy nó vẫn còn đầy. Cô ngạc nhiên, cái tên này bị gì vậy còn không chịu ăn cơm sao, định để tôi đút à
- Sao không ăn ?
Cô lạnh lùng lên tiếng. Nghe thấy cô hỏi đến mình, hai mắt anh ta trở nên sáng rỡ :” Đừng giận anh được không?”
- Tại sao tôi không được giận anh ?
- Vợ à, anh tình nguyện làm trâu bò cho em, em đừng giận được không. Anh đau lòng
Quý Thanh Lan hừ lạnh ngã lưng ra ghế :” Ăn cơm đi”.
- Em chấp nhận rồi nhé.
Thấy cô gật đầu, tâm trạng của anh liền tốt lên vui vẻ ăn cơm
- Buổi chiều không làm sao ?
- Không, anh ở nhà với em
Trong lòng cô thầm nghĩ, cái tên này lúc nghiêm túc thì rất ok, còn lúc hắn ta giở trò trẻ con thì cô muốn đánh anh vài phát. Tại sao bộ dạng nghiêm túc như vậy không làm sao cứ giở thói trẻ con mà còn lưu manh thế
- Vợ, em nghĩ gì thế ?
- À, không có gì
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-toc/2805373/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.