Editor: tamthuonglac
Trong khoảnh khắc Tô Ngưng Tuyết cầm lấy chổi thì dự liệu trước đó của Cận Tử đã nhận được nghiệm chứng hoàn mỹ.
Chuyện cô và Tống Kỳ Diễn đăng ký kết hôn một khi công khai, trong nhà lập tức gà chó không yên rồi.
Chưa từng gặp qua Tô Ngưng Tuyết như vậy, tức giận xong thì đuổi theo đánh Tống Kỳ Diễn, cho dù là ai cũng không ngăn được.
Khoa chân múa tay vui sướng nhất không có ai so với Cận Mỗ Mỗ, dắt con gà con, chạy tới chạy lui sau lưng Tô Ngưng Tuyết.
"Bên kia bên kia, chú trốn ở bên kia, nơi này, bà ngoại ơi nơi này!" Khuôn mặt nhìn có chút hả hê khi người khác gặp hoạ.
Về phần Tống Chi Nhậm chống quải trượng muốn đuổi theo, nhưng chạy hai bước thì thở hổn hển, chỉ có thể đứng khô mà sốt ruột.
—— có thể thế nào, trận này vợ chồng Cận gia không đánh cơn tức giân tuyệt đối không tiêu tan được!
Tống Kỳ Diễn một bên tránh trái tránh phải, một bên kêu "Mẹ, nhẹ một chút", kết quả đổi lấy chịu đòn nặng hơn.
"Ai là mẹ của mày, mày thật xem tao là mẹ, lại lừa đảo con gái của tao như thế này!"
Tô Ngưng Tuyết càng đánh càng hăng, thở hổn hển quát từng tiếng mà dạy dỗ, "Tao không đi tìm mày tính sổ, ngược lại tự mày còn có mặt mũi tới cửa, có người nào trơ tráo lì lợm không mặt mũi như mày không?"
Cận Tử Kỳ ở một bên khuyên can, lại bị Tô Ngưng Tuyết đẩy ra, cắn răng nghiến lợi mà trợn mắt nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251713/chuong-87.html