Editor: tamthuonglac
Cùng so sánh với bốn năm trước, Cận Tử Kỳ trỗ mã càng xinh đẹp ra, khi dáng người yểu điệu của cô đứng ở nơi đó, hơi yếu ớt, khoé môi mờ ảo tựa như không mỉm cười, cũng đủ để làm đàn ông kìm lòng không đậu mà truy đuổi theo bóng hình cô.
Tống Kỳ Diễn nhìn bóng lưng nhỏ nhắn mềm mại kia, tâm tình hết sức phức tạp, giữa lông mày càng đọng lại nhiều tối tăm.
Hơn nữa khi hắn nhìn thấy Cận Tử Kỳ tao nhã cúi thấp người, dùng bàn tay mềm mại mang bao tay ren nâng đứa bé kia dậy, mặt tràn đầy ôn nhu thương tiếc vuốt ve gò má đứa bé, một cỗ hoả khí buồn bực tại lồng ngực lan tràn ra.
Hắn thế nào lại quên mất, quên mất vị công chúa Cận thị kiêu ngạo này, hòn ngọc quý trên tay Cận gia, ngay từ lúc bốn năm trước đã là người phụ nữ có chồng, thậm chí sinh con cùng người đàn ông khác ...
Ánh mắt Tống Kỳ Diễn không nghiêng không lệch dừng ở trên người đứa bé đang trốn vào trong ngực Cận Tử Kỳ.
Nụ cười lạnh tự giễu bên môi hơi cong lên: buồn cười là, hắn lại định ra mặt vì đứa bé kia.
Tống Kỳ Diễn, mày nên biết rõ bản thân mình ỷ mạnh gặp cô ấy chỉ biết giễu cợt, thế nào còn dám đứng trước mặt cô ấy?
Thời điểm cô đi ngang qua hắn, bước chân đi nhanh không hề chậm lại, thậm chí ngay cả khóe mắt cũng không thổi qua một tia nhìn, cô cứ như vậy mà nhẹ nhàng lướt qua hắn, chạy về chỗ có tiếng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gia-ngan-vang/1251641/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.